Sưu Tầm by conem_bendo
- Cha, người đã trở về.
Đường Tiểu Đông không còn cách nào khác đành phải ngập ngừng nghênh đón, hắn bây giờ rất sợ Thư Thừa Phúc ép trả nợ, hắn đang ôm mộng khai nghiệp ở Trường An, không muốn chưa thành mộng đã bị người ta đạp vỡ.
Thư Thừa Phúc vui tươi hơn hở dẫn theo bốn cỗ đại kiệu hạ xuống cười nói:
- Hiền điệt, mau đến đây, bá phụ giới thiệu cho hiền điệt làm quen.
- Đây là Đường công tử của Di Tình Viện, là lão bản sau màn của Di Tình Viện, ha ha…
Hắn chỉ vào hai trung niên bên cạnh mình và giới thiệu cho Đường Tiểu Đông biết, vị cao gầy tên gọi là Tô Vô Nhai, hiện là phó hội trưởng thương hội Trường An, còn một người bệ vệ, trông không khác đống thịt di động gọi là An Cầu, là đệ nhất phú thương ở Thanh Châu, minh chủ thương minh Thanh Châu.
Người trước con mắt thâm trầm, người sau lúc nào cũng tươi cười như phật Di Lặc, cả hai đều lộ ra cái bản chất kẻ buôn bán vừa khôn khéo vừa giả dối.
Song phương khách sáo một phen, Đường Tiểu Đ
ông cảm giác hai cái người này nhìn vòng qua vong lại mấy vòng trên người Đường Điềm và Lôi Mị, cuối cùng mới chuyển mắt về phía hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
- Cha, nữ nhi nói rồi, Đông ca ca nhất định sẽ kiếm được đủ tiền, người coi, giờ đã tin chưa!
Thư Tiệp cười hi hi tay quơ quơ gói bạc, Đường Tiểu Đông khổ não vô cùng những cũng ngậm chặt răng không thốt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1556998/chuong-43.html