- Biểu ca, huynh thế nào rồi?
Đường Điềm vội vàng hỏi, trên mặt hiện vẻ bất an, ngay cả Lôi Mị cũng vội vàng cuống quýt nhìn ngó hắn, bộ dạng si ngốc của hắn thực sự làm cho hai nàng phát hoảng.
- Không có gì, ta cảm thấy vô cùng khỏe.
- Thực sự không có việc gì chứ? Ngươi vừa rồi thật sự dọa người a!
Đường Tiểu Đông chăm chú nhìn Lôi Mị, bai bàn tay xoa xoa vào nhau không ngừng.
- Ta đang suy nghĩ, nếu như nỗ lực kiếm tiền, sau đó tổ chức một lễ thành hôn long trọng nhất, to nhất Đại Đường này, như thế có thể phong phong quang quang đi ở rể nhà nương tử!
Khuôn mặt của Lôi Mị đỏ rực như lửa, dùng ánh mắt oán trách nhìn hắn, đôi mắt xinh đẹp như vô cùng e thẹn lại như tràn nhập hành phúc, tâm ý ngọt ngào mong đợi nhìn hắn.
- Oa...
Đư
ờng Điềm kêu lên than nhẹ một tiếng, ánh mắt kì quái nhìn hai người.
Bỗng tiếng ục ục vang lên không ngừng hai nàng nhất thời ngẩn ngơ nhìn nhau rồi nhìn Đường Tiểu Đông.
Trong lòng Đường Tiểu Đông cảm thấy xấu hổ, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, mãi mới gượng gạo nói không thành tiếng:
-Ta... Ta... Đói bụng...
Đường Điểm bất giác ngẩn người sau đó khúc khích cười duyên một tiếng.
Lôi Mị thiết tha nhìn hắn sau đó phân phó người làm xuống bếp nấu nướng.
Ăn nghỉ ở trong phủ thái thú, ba người không có lấy một điểm khách khí, chuẩn bị ngay một bàn tiệc nào rượu ngon nào là cao lương mĩ vị, tất cả đều bầy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1556992/chuong-37.html