Kha Vân Tiên ngoan ngoan quay trở lại chỗ cũ, ôn tình nói:
- Lão gia còn muốn quan tâm đến ngành khác?
Đường Tiểu Đông vỗ vỗ vào ngực ngạo nghễ nói:
- Đương nhiên, ta cần xây dựng một đại thương nghiệp tại đế quốc này.
Trong lúc nhất thời Kha Vân Tiên vừa mừng vừa lo.
…
Ngày thứ hai, sau khi xem màn múa thoát y vẫn còn có nhiều người chen chúc muốn vào, trong đó không ít là khách quen, may là có Đổng Cương chống lưng nên các nha dịch làm việc giữ trật tự rất siêng năng, không có chút rối loạn nào cả.
Đường Tiểu Đông dưới sự hộ vệ của lão Trương cùng
đến Thư phủ, hắn tất nhiên mang theo súng lục bên người, khí trời có chút oi bức, mặc áo chống đạn ở bên trong có đôi chút khó chịu, chỉ là sợ người bịt mặt kia ám sát, nên cho dù khó chịu một chút còn hơn là mất đi cái mạng nhỏ này.
Thư Thiệp ra tận cửa phủ chờ, thấy hắn đến, vô cùng cao hứng dẫn theo Đường Tiểu Đông vào trong phủ.
Thư Thừa Phúc đã ở trong phòng khách chuẩn bị trà ngồi chờ khách đến, hắn có thân hình cao lớn, hai lấp lánh có thần, lộ ra là một thương nhân đặc biệt khôn khéo.
Đường Tiểu Đông tự cho mình là vãn bối, hai bên khách sáo một phen, hắn nói thẳng ý định của mình hôm nay đến, hắn cần một khối lượng tơ lụa vải vóc, mà tài chính tạm thời không nói đến, chỉ có một chút tiền đặt cọc, chờ trang phục bán ra sau này sẽ trả đủ ngân lượng, thời hạn tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1556982/chuong-27.html