- Dạ!
Mọi người cùng nhảy lên ngựa bắt đầu chạy như điên.
Hai canh giờ sau mặt trời ngã về phía tây, đại quân Tần Tiêu bước chân vào đại bình nguyên rộng rãi, đã tiến nhập vào mảnh đất thuộc Sĩ Hộ Chân Hà. Nơi này là một trong những đồng cỏ tốt nhất đông bắc, lương thực cho ngựa không cần lo lắng.
Đồng thời nơi này cũng là đại chiến trường tốt nhất cho kỵ binh. Dưới hoa đỏ cỏ xanh, không biết từng mai táng bao nhiêu oan hồn xương cốt. Người hóa thành phân, mới khiến cho đồng cỏ này ngày càng xanh um như thế.
Lại có thám báo chạy tới, nói một tin tức làm nhóm người Tần Tiêu càng thêm khiếp sợ, Lý Vi Ấn mang theo bảy thành đại quân vượt qua Sĩ Hộ Chân Hà, hơn nữa chính hắn một mình đơn độc cưỡi ngựa đi về phía trước, gặp gỡ đại tướng Khiết Đan!
Trong lòng Tần Tiêu nhất thời chợt lạnh: Chẳng lẽ người này thật sự làm phản sao? Sẽ không ah...đơn độc cưỡi ngựa đi gặp đại tướng Khiết Đan, hắn muốn làm gì? Trong một vạn bộ đội, có bốn năm phó tướng Đại Đường, tỉ lệ người Hán vượt hơn năm thành.
Nếu hắn muốn làm phản, cũng không công khai như vậy, đến nỗi ngu ngốc như thế đi?
Người kia rốt cục đang làm gì?
Trung hậu bên cạnh lại nóng nảy:
- Đại soái, cẩn thận là hơn! Hiện tại chúng ta phải chuẩn bị chiến đấu, trước thanh lý môn hộ sau tiếp tục đối phó người Khiết Đan?
- Nói bậy bạ cái gì!
Tần Tiêu hờn giận mắng:
- Người khác chưa đánh tới, tự chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614314/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.