Tần Tiêu im lặng một lúc lâu, cười lạnh một tiếng:
- Cực kỳ xinh đẹp? Xinh đẹp hơn công chúa Đại Đường sao?
- Việc này...
Mạc Hạ Đạt Kiền tuôn mồ hôi, nhất thời nghẹn lời. Hắn đương nhiên biết vị Liêu Dương Vương này từng cưới hai vị công chúa Đại Đường, mấy vị phu nhân khác đều là tuyệt sắc nhân gian.
Bản thân hắn lại dùng từ “cực kỳ xinh đẹp” nói trước mặt hắn chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.
Kim Lương Phượng nhẫn nhịn không bật cười, vội vàng đi tới hòa giải cho đôi bên:
- Hạ Đạt Kiền đại nhân, ngươi không phải mang theo bức họa của Nhược Tuyết công chúa sao, sao không lấy ra đưa vương gia nhìn xem?
- Nha, đúng đúng!
Mạc Hạ Đạt Kiền giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, vội vàng lấy ra một bức tranh cuộn thật dày, mở ra tươi cười nhìn Tần Tiêu nói:
- Vương gia, đây chính là bức họa của A Sử Na Nhược Tuyết công chúa, giống y đúc người thật bên ngoài. Đây là mời họa sư giỏi nhất Đột Quyết vẽ ra, rất giống người thật. Vương gia có thể nhìn xem có vừa lòng hay không.
Tần Tiêu thản nhiên tùy ý nói:
- Được, vậy để bổn vương nhìn xem vị công chúa Đột Quyết này rốt cục xinh đẹp như thế nào.
Mạc Hạ Đạt Kiền vui sướng mở bức tranh nâng lên đỉnh đầu.
Trên bức họa là một nữ tử đang chống cằm mà ngồi, trên thân mặc một bộ trường bào lông chồn màu trắng pha đỏ, đầu đội mũ nỉ đuôi bạch hồ, một thân quý khí vô cùng. Hơn nữa gò má lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614305/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.