Bọn hắn tận mắt nhìn thấy những địa phương bị nổ tung hiện ra những hầm hố thật lớn!
Người ngựa bị bắn trúng lập tức tan xác, thậm chí biến thành mảnh vụn bay đầy trời.
Hơn nữa sau khi nổ tung còn có thật nhiều mảnh vụn sắt thép văng ra tung tóe, chỉ cần bị bắn trúng đau đớn chẳng khác gì trúng tên!
Một vòng công kích của hỏa nỗ sàng khiến người Bắc Địch liền ngây ngốc, sao lại thế này?
Thần linh Trung Nguyên hiển linh, lắng xuống thiên hỏa sao? Tin tức bay nhanh truyền về cho Mặc Xuyết.
Mặc Xuyết cực kỳ hoảng sợ:
- Chuyện gì xảy ra?
Hắn phẫn nộ nắm lấy vài người đứng bên cạnh quát:
- Đó là vật gì?
Mấy người kia kinh hoảng kêu lên:
- Tiểu...tiểu nhân cũng không biết Trung Nguyên từ khi nào có được binh khí kỳ quái như vậy.
Từng tiếng nổ tung mãnh liệt không ngừng truyền đến, nhân mã Bắc Địch kinh hoàng, nhất thời bị đánh đến choáng váng đầu óc, uy thế công thành sút giảm. Cùng lúc đó xạ thủ thủ thành lại không ngừng bắn tên, bộ binh không ngừng vung mạch đao chém giết quân địch bò lên tường thành.
Vẻ mặt Lý Đại Bô kinh hãi đến trắng bệch, run rẩy nói:
- Trời ạ! Thảo nguyên thần, thỉnh nói cho ta biết những gì ta nhìn thấy đi? Đó là vật gì? Thật sự đáng sợ, quá kinh khủng! Năm binh lính là có thể hoàn toàn ngăn cản công kích của mấy trăm người! Một mũi tên bắn xuống phạm vi một trượng không còn người sống sót! Giết hại, đây chính là một mặt giết hại!
Tần Tiêu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614267/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.