Tần Tiêu híp mắt nhìn chằm chằm Lý Đại Bô:
- Đó chính là ngươi cùng những thủ lĩnh phơi thây ngay tại chỗ; hai vạn binh sĩ Hề tộc các ngươi mang theo cũng sẽ bị ta giết sạch sẽ, tộc nhân của ngươi cũng sẽ bị Mặc Xuyết giết sạch. Hề tộc từ nay về sau bị diệt tộc!
- A!
Lý Đại Bô giật mình cả kinh kêu lên một tiếng, đứng bật lên gắt gao nhìn Tần Tiêu.
Tần Tiêu thản nhiên ngồi yên trên ghế, giống như lẩm bẩm:
- Ta thừa nhận bất kể nói như thế nào lần này đối với Hề tộc mà nói là một hồi tai nạn. Nhưng việc duy nhất hiện tại mà ngươi có thể làm chính là tận khả năng bù đắp lại tổn thất cùng thương vong do tai nạn mang đến. Ta có thành ý phụ trách cứu tộc nhân của ngươi. Về phần ngươi có nguyện ý tin tưởng ta hay không, mời tùy ý. Kỳ thật cho dù không có các ngươi quay giáo trợ giúp, lần này ta cũng mười phần nắm chắc đánh bại Mặc Xuyết, ngươi tin hay không?
Lý Đại Bô trợn mắt nhìn Tần Tiêu, chậm rãi gật gật đầu:
- Ta tin.
- Vậy mời quyết định đi.
Tần Tiêu mang theo ý cười trên mặt, ấm áp như gió mùa xuân. Nhưng trong ánh mắt nhóm người Lý Đại Bô, chẳng khác gì một bùa đòi mạng, một bên là tử vong, một bên là sinh tồn.
Lý Đại Bô yên lặng thật lâu không nói gì, chỉ ngơ ngẩn ngẩn ngơ. Qua hồi lâu rốt cục hắn bất đắc dĩ thở dài một tiếng:
- Ta cũng chỉ bị buộc mà thôi! Đây thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614261/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.