Lúc này tiên phong Hoàn Tử Đan đã chạy đi hơn mười dặm, đi tới một sườn đất dừng ngựa quan sát. Bên cạnh có người lập tức đưa lên bản đồ hành quân, Hoàn Tử Đan cẩn thận nhìn một lúc, sau đó nói:
- Xa trăm dặm phía bắc chính là biên cảnh Hề cùng Đại Đường. Các huynh đệ, nhớ kỹ quân lệnh của đại soái, không thể tàn sát Hề tộc nhân. Nếu có người phản kháng, bắt sống!
- Dạ!
Khí thế của Hoàn Tử Đan tràn đầy trên mặt, nổi lên tia mỉm cười thỏa mãn. Trong tay hắn nắm chặt phượng sí lưu kim đang mà Tần Tiêu giao cho, trong lòng nhiệt huyết mênh mông.
- Đi!
Vỗ ngựa, hơn ba trăm người theo sát sau hắn phóng về phía trước.
Một lúc lâu sau quả nhiên gặp được một ít lều trại cùng dê bò. Hơn mười Hề tộc nhân kinh hoảng bỏ chạy, dê bò nhảy loạn khắp núi đồi. Hoàn Tử Đan ngưng thần quan sát một lúc, mang người vây quanh nhóm Hề tộc nhân kia.
Những Hề tộc nhân này, nhàn rỗi làm dân, thời chiến làm binh. Trong tay mỗi người đều có loan đao cùng cung tên. Tuy rằng biết rõ không đánh lại mấy trăm Đường quân từ trời giáng xuống, nhưng quyết tâm liều chết. Đao ra khỏi vỏ, tên lên dây, vẻ mặt mỗi người cực kỳ bi tráng, nhìn qua như muốn liều mạng, chết mà thôi.
Hoàn Tử Đan thúc ngựa tiến lên vài bước, dùng thổ ngữ Khiết Đan nói:
- Các ngươi là người Hề hay người Khiết Đan?
Mấy Hề tộc nhân mặc áo da dê, kết đuôi sam nhất thời sửng sốt nhìn vị tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614236/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.