- Được!
Tần Tiêu đầy mặt tươi cười:
- Nhất định phải đi bái kiến lão phu nhân một chút, đi thăm viếng tẩu tử cùng điệt nhi! Đúng rồi, U Châu trưởng sử Khương Sư Độ cùng lão bằng hữu của chúng ta, Tư Mã Phạm Thức Đức vì sao không thấy?
- Nga, lão cổ hủ kia cùng trưởng sử đại nhân mấy ngày trước đã đi theo Tang Kiền Hà cùng đi Vân Châu. Thứ nhất thu thuế, thứ hai an ủi dân chúng cùng các tướng sĩ đóng tại Trường Thành. Nghĩ đến cũng sắp trở về rồi. Nếu nghe nói đại soái đã giá lâm, tất nhiên sẽ chạy tới đại đô đốc phủ bái kiến.
- Ân, chuyện trọng yếu nhất trước mắt chính là làm yên lòng quân dân bát châu dưới sự quản hạt của U Châu đại đô đốc phủ.
Tần Tiêu nói:
- Hành quân đánh giặc, lấy người làm gốc, không được quên dân chúng khó khăn, tướng sĩ chết sống. Lần này ta bắc thượng mang tới tám vạn thạch lương thực cùng một trăm vạn quán quân lương, có lẽ sẽ giải quyết được nhu cầu nhất thời đi.
- Lương thực đến vừa lúc!
Lý Tự Nghiệp vui vẻ ra mặt:
- Nói thật, một năm trước sau khi Tiết Nột chiến bại, quân đội tổn thất cực kỳ thảm trọng, quân nhu lương thảo cơ hồ đánh rơi không còn. Hiện tại U Châu đang cần lương, trưởng sử cùng Tư Mã bọn họ ngày đêm khẩn cấp ngủ không yên. Đại soái mang tới nhóm lương thảo quân lương lần này, có thể giải quyết được khẩn cấp trước mắt.
- Sau này tướng sĩ dân chúng đã có thể yên tâm. Hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614210/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.