Những người này dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc tính mạng đám thiết giáp, đây là đại bất kính với hoàng lăng.
Hình Trường Phong rút kiếm bước nhanh qua phía trước.
Tinh khiết quân bảo kiếm. Kiếm như thu thủy, nó tung bay trong đám thiết giáp kia. Ba mươi thanh trường đao huyết sát thu hoạch tính mạng của những người này, biến thành cô hồn làm bạn vĩnh viễn với hoàng lăng.
Cơ hồ trong chớp mắt trên đường đã máu chảy thành sông. Một trăm thiết giáp nằm lộn xộn trên mặt đất.
Trên mặt Thái Bình công chúa tái nhợt, bờ môi phát run, nói:
- Quỷ... Ma quỷ!
- Người tới! Người tới!
Thái Bình công chúa ngoan cố kêu to.
Chỉ có bọn người Hình Trường Phong bước nhanh tới gần Tần Tiêu mà thôi.
Lam Điền quận chúa sợ tới mức khóc lên.
- Mẫu thân. Ta, ta sợ hãi!
Thái Bình công chúa ôm chặt lấy Lam Điền quận chúa, hung ác kêu to:
- Không sợ! Người của ta sắp đến rồi! Năm trăm thiết giáp bắn nỏ sẽ bắn chết bọn chúng.
Dứt lời, nàng ôm Lam Điền lui ra phía sau.
Hình Trường Phong hơi giơ tay lên, ba mươi tướng sĩ đặc chủng doanh vây quanh bia đá..
Gương mặt Thái Bình công chúa sửng sốt, lại nhìn qua Tần Tiêu, hắn vẫn có biểu lộ như trước.
Thong dong, bình tĩnh, một đạo oán nộ, vài phần đau thương.
Lý Tiên Huệ rời khỏi người Tần Tiêu địa, chậm rãi tới gần Thái Bình công chúa.
Một bước, hai bước, ba bước...
Đột nhiên Thái Bình công chúa cảm thấy nữ tử nhu nhược này trên người rõ ràng lại có khí thế trầm ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614138/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.