Tần Tiêu khẽ cười cười cười, ném bao vải cho vú em. Trong đó là quan bào của Hoàng Thành Ngự Suất Ti cùng quần áo của Lý Long Cơ đánh nhau tràn ngập dầu mỡ. Quan phục triều đình cho dù bị rách hư hại cũng không thể tùy tiện vứt bỏ, phải giao lại cho hoàng cung và lãnh cái mới.
Lý Tiên Huệ nhìn bộ dáng của Tần Tiêu và có chút nghi ngờ. Mang đầu to giao cho vú em, bảo các nàng ôm tiểu tử này đi ngủ đi. Sau đó đi đến bên người Tần Tiêu ngồi xuống, nghi hoặc hỏi:
- Hôm nay làm sao vậy? Nhìn qua ủ rũ lắm đấy! Ồ, sao ngươi mặc quần áo này, quan bào đâu?
Tần Tiêu thở dài một hơn, ôm Lý Tiên Huệ vào trong ngực:
- Cưỡi ngựa uống say trượt chân ngã vào cống, quan bào bị dơ rồi.
Lý Tiên Huệ cười rộ lên:
- Xem ra đúng là quá say rồi! Người một nhà chờ ngươi dùng cơm đấy, ăn xong còn chưa thấy ngươi về. Lại uống đến say khướt như vậy mới trở về.
Tần Tiêu lười biếng dựa vào ghế, vuốt ve đầu vai mềm mại của Lý Tiên Huệ:
- Uyển Nhi các nàng đâu, tại sao không thấy người?
- A, ngươi còn không biết xấu hổ hỏi Uyển Nhi đâu à, hì hì!
Lý Tiên Huệ nói:
- Uyển Nhi hiện giờ đang đánh đàn một mình. Mặc Y cùng Tử Địch hai tỷ muội ăn cơm xong thì ra hậu viện cưỡi ngựa luyện kiếm, vẫn chưa về. Trì Nguyệt đi Thanh Tú Các nhập định rồi. Cũng chỉ chỉ còn lại cám bã như ta chờ ngươi về thôi.
- A, ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614114/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.