Lý Đán cười ha ha nói:
- Không tệ, Lý tướng quân, hạ lễ này thật sự đặc sắc. Trẫm ban thưởng ngươi một bình ngự tửu, uống sảng khoái cùng tân lang Đại Đô Đốc!
Lý Tự Nghiệp đĩnh đạc tiếp nhận bầu rượu, cười ha ha nói:
- Tân lang quan, đây chính là Hoàng Thượng hạ chỉ nha, đừng trách lão Lý ta! Uống cạn!
Tần Tiêu hào khí, đưa bầu rượu ra:
- Còn sợ ngươi hay sao! Cạn!
Hai người chạm bầu rượu, uống thẳng cạn bầu, sau đó cất tiếng cười to.
Lý Đán vừa lòng gật đầu:
- Quả nhiên là địa hổ lang chi của Đại Đường ta! Lý Tự Nghiệp, trẫm ban thưởng ngươi ngồi, ngay bên cạnh tân lang.
Lý Tự Nghiệp vui mừng:
- Đa tạ bệ hạ!
Rồi ngồi xuống cạnh Tần Tiêu
Tần Tiêu dùng khuỷu tay thúc vào mạn sườn hắn, thấp giọng mắng:
- Đại đầu quỷ nhà ngươi! Sao bao nhiêu ngày ta cũng không thấy mặt!
- Hắc, hắc, hắc!
Lý Tự Nghiệp cầm tay hắn:
- Cũng không có gì, dạo này hơi bận!
- Ngươi bận cái đầu ngươi. Ngày nào cũng ở trong doanh trại ngủ, còn cho rằng ta không biết sao?
Tần Tiêu cùng Lý Tự Nghiệp đều đến từ một nơi, khó tránh quăng tục:
- Ta với ngươi quan hệ ra sao hả, hảo huynh đệ! Ngươi cho rằng ta còn ý kiến gì vói ngươi hay sao! Hôn lễ của lão tử mà giờ ngươi mới xuất hiện, thật là đáng đánh!
- Hắc hắc, ta biết sai rồi!
Lý Tự Nghiệp tiếp tục ngây ngô cười:
- Mấy ngày nữa có chút thời gian, ta phải đến quý phủ của huynh đệ thăm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614082/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.