Cuồng đồ khinh miệt khẽ hừ:
- Đại Đô Đốc, ngươi ở đây không phải huyện nha, cũng không phải Đại Lý Tự, lại càng không phải là Ngự Sử đài, ngươi có tư cách gì thẩm tra ta như tội phạm, còn bày ra hình đường nữa chứ!
- Lớn mật!
Hình Trường Phong nghiêm nghị quát lên, muốn rút đao.
Tần Tiêu bảo hắn dừng tay, trầm giọng nói ra:
- Ngươi là cuồng đồ, đến Hoàng Thành Ngự Suất Ti còn kiêu ngạo như vậy! Không sai, chỗ của ta không phải huyện nha, cũng không phải Đại Lý Tự cùng Ngự Sử đài, nhưng ta chính là Hoàng Thành Ngự Suất Ti, có quyền đem toàn bộ kẻ phạm pháp trong Trường An cùng hoàng thành tiên trảm hậu tấu! Những nha môn còn dám thẩm tra xử lý, ta có thể trực tiếp chém ngươi tại chỗ, ngươi tin không?
Thân thể cuồng đồ run lên, nhìn thấy đao trên lưng Hình Trường Phong thì cảm giác Tần Tiêu tuyệt không nói đùa, suy nghĩ: Chưa hiểu thế nào đã bị chém chết, chẳng phải là quỷ chết oan?
Phạm Thức Đức cả giận nói:
- Đại Đô Đốc hỏi ngươi là cho ngươi cơ hội, chớ không nên không biết điều! Làm Đại Đô Đốc tức giận thì lập tức băm ngươi ra cho chó ăn!
Thạch Thu Khe và đặc chủng doanh bên cạnh quát lên.
- Nói mau!
Quả thực là làm cho mái nhà cũng run lên!
Cuồng đồ sợ tới mức suýt tiểu ra quần, cắn răng nói:
- Đoạn Khiêm!
- Người là người ỏ đâu?
- Trường, Trường An...
- Làm nghề nghiệp gì?
- Không nghề nghiệp.
- Đoạn Khiêm lớn mật!
Tần Tiêu quát:
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614058/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.