Tần Tiêu mê hoặc nhìn qua Thượng Quan Uyển Nhi:
- Ngươi nói cái gì đấy, ta sao nghe không hiểu? Ta ngày hôm qua say bất tỉnh nhân sự, cái gì cũng không biết ah!
Lý Tiên Huệ nhẹ nhàng véo tai của Tần Tiêu:
- Nhân tiện nghi còn khoe mã, ngươi còn là đại trượng phu sao? Không tệ nha, mượn rượu làm gan, rõ ràng tiến vào phòng của Mặc Y, sau đó giày vò hơn nửa đêm, khi dễ hai tỷ muội người ta. Nói đi, ngươi định làm như thế nào đây?
- Hắc...
Tần Tiêu có chút cười xấu hổ:
- Có thể làm sao, việc nhà, còn không phải dựa vào Tiên nhi làm chủ sao?
- A, ném khoai lang phỏng tay cho ta?
Lý Tiên Huệ cười mắng, hạ giọng:
- Trong chốc lát Tử Địch tỉnh ngủ, xem nàng phát bưu thu thập ngươi thế nào!
- Thu thập ta, không có lầm chứ!
Tần Tiêu oan khuất kêu lên:
- Ta ngày hôm qua là người bị hại các ngươi biết không? Hoàn toàn là đối tượng bị lăng nhục a.
Hai nữ tử lập tức cười tới đau hông, còn kém là không ngồi được.
Tần Tiêu tùy ý bọn họ cười một trận, mặc dù có một chút chột dạ, nhưng suy nghĩ có Mặc Y bảo kê, Tử Địch nha đầu ngốc có lẽ cũng không có khóc náo đâu.
Đúng lúc này trong phòng Mặc Y truyền ra tiếng kêu to.
- Tỷ tỷ!
Trong Tần Tiêu run lên: Tiểu ma nữ tỉnh, chạy nhanh thôi!
- Ta đi làm!
Tần Tiêu ném chén lại. Nhanh chân chạy đi.
Lý Tiên Huệ nhìn bóng lưng Tần Tiêu thì cười yếu ớt lắc đầu, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614054/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.