Tần Tiêu nhìn về phía Trương Nhân Nguyện, hai người đều hiểu trong lòng, không nói mà khẽ mỉm cười. Trong lòng bọn họ đều rõ ràng, lấy tính tình của Lý Hiển, khẳng định là không có quyết đoán ngăn cản Vi Hậu, Võ Tam Tư cùng với một ít cựu thần bảo thủ không chịu thay đổi làm náo loạn. Muốn hắn đi ra đánh nhịp? Sợ là so với bình định Đột Quyết còn khó hơn một chút.
Đại mập mạp Hoàng Trùng nướng xong một dê béo, vội vội vàng vàng bưng tới cho Tần Tiêu và Trương Nhân Nguyện. Nước luộc vàng nhạt, da nướng cháy đỏ vàng, thoạt nhìn khiến người ta ngón trỏ đại động, ham muốn ăn uống cực lớn. Tần Tiêu rút ra Quân Đao cắt lấy một cái chân dê, cười hắc hắc chạy mất:
- Ta đi đưa cho Mặc Y, nàng khẳng định cũng đã đói.
- Uy, chờ một chút.
Trương Nhân Nguyện kéo lấy Tần Tiêu:
- Cái chủy thủ kia của ngươi là gì, thật là đẹp nha!
Tần Tiêu từ trong ống giày lấy ra cả bộ vỏ đao da cá sấu, đưa tới trước mặt Trương Nhân Nguyện:
- Đặc Chủng Doanh chuyên dụng, đại soái thích thì liền đưa cho ngài đi!
Trương Nhân Nguyện vui mừng tiếp nhận, rút đao ra lấy ngón tay gõ gõ lên lưỡi đao:
- Tiểu tử kia, cư nhiên sắc bén như vậy! Lão đệ, ta nói ngươi như thế nào lại có nhiều ý tưởng kỳ quái như thế? Đao tử này không chỉ có đẹp, cũng rất là thực dụng. Cùng với năm xưa ngươi đề nghị cải tạo bàn đạp hai chân, đều rất kỳ diệu nha! Nói đến chuyện này, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613994/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.