Trong soái trướng, tân lang quan Tần Tiêu lại cùng Trương Nhân Nguyện ngồi cùng một chỗ, thương thảo một ít sự tình trọng yếu.
Trương Nhân Nguyện xoa xoa chòm râu quai nón cười tủm tỉm nhìn Tần Tiêu, nói rằng:
- Lão đệ, các loại lời nói chúng mừng ta cũng không nói nhiều nữa. Lần này ngươi đánh một hồi thắng trận lớn như vậy, lại lấy được giai nhân về tay, thực sự là song hỷ lâm môn nha! Lão ca khi dâng lên tin chiến thắng về triều, cũng không thiếu được đã đề một bút sự tích Mặc Y cô nương bắt giữ Dương Ngã Chi Đặc Lặc kia. Triều đình tốt xấu cũng phải phong nàng làm Cáo Mệnh Phu Nhân, hoặc là công huân tướng quân. Ha ha. Lần này, Tần phủ của ngươi thật đúng là tướng môn chi gia. Ngay cả nữ quyến cũng là anh thư vì nước giết địch!
Tần Tiêu ha ha cười to:
- Đó thực sự là đa tạ đại soái thành toàn. Nói đến lần này thật sự là nhờ có nàng, bằng không Dương Ngã Chi tên phế vật kia thật đúng là đã có thể chạy thoát rồi.
- Ừm, cũng không phải như vậy sao!
Trương Nhân Nguyện gật đầu nói rằng:
- Lần này đại thắng thực sự có thể nói là thắng lợi vĩ đại nhất của triều ta đối với Đột Quyết. Giết địch hơn hai vạn, bắt làm tù binh hơn một vạn, bắt giữ chủ soái quân địch Dương Ngã Chi Đặc Lặc và Tả Sương Sát Đốt Phiên Bồ, đoạt lấy hơn hai vạn chiến mã...Nói đến chiến mã này, ha ha, ta vẫn là muốn kỳ kèo một chút. Không nói phân nửa, tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613986/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.