Khuyết Đặc Lặc nghe được thanh âm, phát ra tiếng kêu gọi hướng phía trong trận giết đến.
Trương Nhân Nguyện thấy thế kinh hãi giận dữ, người đến cư nhiên chính là Khuyết Đặc Lặc. Một mình một ngựa giết vào trong vòng vây của chính mình. Lời này truyền ra, quân tâm ở đâu? Tướng uy sao còn tồn tại?
Trương Nhân Nguyện thẹn quá thành giận, hét lớn lên:
- Chúng tướng sĩ, theo bản tướng tiến lên, giết Di Niết và Khuyết Đặc Lặc!
Trình Bá Hiến tay cầm hai lưỡi búa cách Khuyết Đặc Lặc gần nhất, mắt hổ trợn trừng, rống to một tiếng đã hướng về phía hắn bổ tới một búa.
Khuyết Đặc Lặc tiện tay một thương chống đỡ đại phủ, lạnh lùng nói:
- Tướng vừa đến hãy xưng tên ra! Dưới thương của ta, không thích giết vô danh tiểu tốt!
Trình Bá Hiến giận dữ:
- Hậu nhân của Đại Đường khai quốc chi thần Trình Tri Tiết, Hữu Uy Vệ Lang Tướng Trình Bá Hiến là ta. nguồn TruyenFull.vn
- Không quen biết!
Khuyết Đặc Lặc trừng mắt, một đầu thương đã đâm đến, phi khoái tuyệt luân. Trình Bá Hiến kinh hãi, ngẩng đầu lên một cái tránh né qua. Nhưng đã cực kỳ chật vật.
Hữu quân Vạn Lôi lại cưỡi lên chiến mã, giương lên thanh đại đao của đặc chủng doanh kia, hướng phía Khuyết Đặc Lặc giết qua đó. Khuyết Đặc Lặc làm nhiều việc cùng lúc, vừa mới đẩy ra Trình Bá Hiến, đã lập tức trở lại một thương về phía sau, ngăn cản trường đao của Vạn Lôi! Phanh! Hỏa Tinh bắn ra bốn phía!
- Vô danh tiểu tốt, còn không lui ra!
Khuyết Đặc Lặc tiếng Hán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613954/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.