- Lúc trước Tùy đánh nhau với Đột Quyết, không phải cũng có nữ trung hào kiệt Hoa Mộc Lan thay cha tòng quân đó sao? Chinh chiến sa trường mười hai năm, lập vô số chiến công, trở lại triều còn được phong làm thượng thư, bây giờ không phải còn được truy phong là Hiếu Liệt tướng quân, được người đời ghi nhớ ca ngợi sao? Ta thấy, bản lĩnh của Mặc Y còn hơn Hoa Mộc Lan! Ngươi cũng nên cho Mặc Y một cơ hội đi, mang nàng đi cùng. Người ta cũng sắp mười chín tuổi rồi, ngươi còn tính để nàng đợi tới khi nào nữa chứ hả? Tuy là ngươi không nói ra, nhưng chúng ta cũng biết, ngươi lần này dẫn binh đi, ít thì nửa năm, nhiều thì mấy năm cũng không trở lại. Cũng không thể cứ để cô nương nhà người ta một mực chờ đợi mãi như vậy chứ?
Tần Tiêu không khỏi buồn cười, trước mắt không khỏi cũng xuất hiện dáng vẻ anh khí, thành thục ổn trọng, xinh đẹp tuyệt trần của Mặc Y.
Lý Tiên Huệ nhẹ nhàng lay Tần Tiêu:
- Mang theo đi mà, nha..... thật tốt nha! Không mang Tử Địch theo thì cũng được. Cái cô ấy chỉ thích gây sự thôi, sợ là sẽ gây chuyện long trời lở đất trong quân doanh. Xưởng bàn chải đánh răng ở Giang Nam lúc này cũng đang cần người tới xử lý công việc, hơn nữa chúng ta cũng muốn để người quen của mình tới làm. Mặc Y thì vô luận thế nào ngươi cũng phải mang theo đó.
- Được rồi.
Tần Tiêu cười nói:
- Cẩn tuân mệnh lệnh của hai vị lão bà đại nhân, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613929/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.