Hình Trường Phong ngạc nhiên sửng sốt:
- Hầu gia nếu là thích kiếm này, Trường Phong liền chuyển tặng cho Hầu gia là được.
Tần Tiêu cười lớn:
- Ta không phải có ý tứ đó. Chỉ là thuận miệng ví dụ mà thôi. Ta không có thói quen dùng kiếm. Loại thần kiếm này vẫn nên là ngươi giữ đi. Nó xứng với ngươi hơn một ít, có thêm vài phần hào hiệp nha!
- A...
Hình Trường Phong có chút xấu hổ cười nói:
- Trường Phong nhớ kỹ, trước đây sư phụ từng nói với ta về sự tình hắn đúc kiếm. Phàm là binh khí có thể để hắn tốn hao thời gian nửa năm để chế tạo ra, thì đó nhất định là trong Cực phẩm! Ở trong ấn tượng của ta, sư phụ đúc một thanh kiếm chậm nhất, chính là Thư Hùng Thanh Trúc Xà Nhi Kiếm, cũng chính là đưa cho hai tỷ muội Mặc Y. Lúc đó đã tốn thời gian ba tháng. Hơn nữa sư phụ cũng nói, hắn đã có tám năm không có khai lô. Có thể thấy được Thư Hùng Thanh Trúc Xà Nhi Kiếm cũng là hắn chế tạo lúc trước đây.
- Ừm...chỉ là đáng tiếc. Không thể đem kỳ nhân như vậy lưu lại.
Tần Tiêu tràn đầy tiếc nuối nói rằng:
- Cũng không nói chuyện vài câu đã đi rồi. Đáng tiếc, đáng tiếc nha!
Hình Trường Phong khẽ thở dài một hơi:
- Sư phụ lão nhân gia hắn chính là người như thế. Bất quá, hắn nói nửa năm sau gặp lại, thì nhất định sẽ đến.
- Vậy thì không thể làm gì khác hơn là chờ đợi thôi.
Tần Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu, nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613922/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.