Ta mới không cần gả đấy!
Tử Địch ôm lấy Mặc Y:
- Ta cả đời này sẽ ở bên cạnh tỷ tỷ! Ai cũng không lấy... Hì hì...
Lý Tiên Huệ cười nói:
- Nếu tỷ tỷ của ngươi lập gia đình thì làm sao bây giờ?
- Ta cũng mặc kệ!
Tử Địch như chú chó con, đầu cọ lên người của Mặc Y, nói:
- Tỷ tỷ gả ở đâu, ta cũng đi theo đó!
Mặc Y vẻ mặt trìu mến vui vẻ ôm lấy Tử Địch:
- Thật sự không chịu nổi ngươi rồi... Làm rộn như vậy ra thể thống gì nữa.
Tần Tiêu nhìn qua hay tỷ muội này, trong nội tâm vui vẻ từ đáy lòng: thật tốt cho đôi song sinh! Nếu tách các nàng ra thật đúng là rất tàn nhẫn. May mắn lúc ấy không có cường lực gả Tử Địch cho Lý Trọng Tuấn. Cũng may mắn Lý Trọng Tuấn cũng cho ta mặt mũi, không có dùng sức mạnh. Mặc Y không giống Lý Tiên Huệ cùng Thượng Quan Uyển Nhi, là người sống nội tâm. Tuy ta biết rõ nàng có ý với ta, nhưng ai có thể mò được nội tâm chân thật của nàng chứ?
Sau buổi cơm tối, rốt cuộc Tần Tiêu cũng có cơ hội ngồi chơi mạt chược. Không nghĩ tới hắn là ‘ tông sư ’ cũng không phải đối thủ của Lý Tiên Huệ cùng Mặc Y. Cùng Tử Địch thua rối tinh rối mù. Lúc nào cũng hô to ‘ vận may cùng kỹ thuật không có quan hệ ’.
Có câu là tiễn biệt thắng tân hôn. Buổi tối trong chăn ấm áp, Tần Tiêu cùng Lý Tiên Huệ dục vọng dâng cao, ngoài trời rất lạnh nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613871/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.