Trong nội tâm của Tần Tiêu cảm thấy thật không công bằng đi tới:
- Hay thật, ta loay hoay đến sứt đầu mẻ trán cũng không có người đến giúp ta ứng phó. Ai ngờ các ngươi lại ở đây nhàn nhã chơi mạt chược, mau nhượng ta một ghế, ta cũng muốn chà xát hai thanh.
- Không thể được!
Bốn nữ tử trăm miệng một lời cự tuyệt, đồng thời hì hì nở nụ cười.
Tử Địch bỗng nhiên liếc mắt nhìn Tần Tiêu: - Những người kia đến nịnh bợ dâng quà tặng ngươi, cũng không phải tới bái phỏng chúng ta, vậy chúng ta làm sao có thể giúp ngươi ứng phó chứ? Hơn nữa trò mạt chược này chính là do ngươi lăn qua lăn lại dạy cho chúng ta mà. Chúng ta còn chưa có đánh thắng được ngươi! Chỉ trong một chốc lát, thì chỉ có một mình ngươi cũng khiến cho chúng ta toàn bộ thua bạc.
Tần Tiêu bất đắc dĩ nhếch miệng, an ủi mình: - Cũng đúng, không phải chỉ ngăn cản một cái thôi sao, không có tính khiêu chiến gì cả. Trình độ của bốn người các ngươi thật giống nhau, ta không thèm xen vào nữa. Ta đi tìm Lâm Truy Vương đá cầu đây!
- Aiz, lão công.
Lý Tiên Huệ kỳ quái nói: - Ngươi hôm nay không cần đi Đông cung như mọi khi sao? Làm sao lại muốn chơi thôi vậy, mấy ngày gần đây chắc trong nội cung đang xảy ra rất nhiều chuyện phải không?
- Đúng là có rất nhiều việc.
Tần Tiêu nhíu lông mày cười rộ lên. - Nhưng mà không có ta cũng không sao. Chuyện của Tả Vệ Suất có bọn Lý Tự Nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613828/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.