Hỏi hắn khi nào thì đi đấy, nói là vẫn chưa tới thời gian một ngày. Tần Tiêu lại tìm đồng liêu của Tô Vạn Niên hiểu được tình huống của hắn. Biết rõ hắn sẽ ngụ ở trong hồng lư khách quán, ở kinh thành không có phủ, chỉ có chỗ tư để nuôi thê thiếp. Bình thường làm người xử sự cũng coi như trung hậu, không có gì đặc biệt khác người.
Tần Tiêu suy tư một hồi, ngựa không dừng vó tiến vào Đại Minh cung đi vào trong Thư Tỉnh, sau khi chờ đợi thông báo rườm rà , rốt cụcđã gặp được Tể tướng Trương Giản Chi.
Tần Tiêu nói:
- Các lão. Tần Tiêu đang tra án đó, không ngờ lại tra được đại quan trong triều, hắn chính là Hồng Lư Tự Thiếu Khanh Tô Vạn Niên. Tuy rằng ta vẫn không thể xác định hắn có phải là hung thủ hay không, nhưng ta đoán chừng, hắn ít nhất cũng thoát không khỏi liên quan, hoặc là người biết chuyện. Chỉ là Tần Tiêu vừa đi tìm hắn, thì phải biết hắn bị dời Kinh Thành đến Nhạc Châu làm thích sứ. Theo ta được biết, quan viên Tứ phẩm trở lên điều nhiệm đều phải có các bộ cùng Lại bộ phê văn, mới có thể thành hàng. Vì thế Tần Tiêu xin Các lão dạy bảo một chút, chuyện điều nhiệm Tô Vạn Niên là thế nào?
Trương Giản Chi hơi chút suy tư, hắn vuốt râu bạc trắng nói:
- Đúng vậy, chuyện tình điều nhiệm Tô Vạn Niên là bổn các tự mình phê duyệt. Nhưng mà, đây không phải là Lại bộ trình lên, mà là ngự thư phòng ở dưới chế cáo. Vì thế, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613788/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.