- Ai đá vào trong cầu môn nhiều hơn thì coi như thắng. Tiên đế Cao Tông ưa thích loại hoạt động lặt vặt này, nhưng tới thời Vũ Hoàng thì trong nội cung thời gian dần trôi qua không còn ai chơi.
Tần Tiêu vui mừng nói:
- Ngươi nói cách chơi này không thú vị lắm, ta nghĩ tới một cách chơi. Ừ! Cũng đem người phân hai tốp, mỗi phương mười một người, có người thủ vệ, có người phòng thủ, có người công kích dẫn bóng. Mọi người có hợp tác, có thân thể đối kháng, có kỹ chiến thuật, càng có người yêu cầu kỹ thuật. . . Ai da, dù sao, nhất định rất vui vẻ!
- Thật sự?
Lý Long Cơ nghe xong thì tinh thần tỉnh táo rồi:
- Ngươi nói loại này ngược lại có chút như môn Pô-lo (cưỡi ngựa đánh bóng),nhưng mà người đến đá, khẳng định thú vị hơn ngựa đá. Nói nhanh lên một chút xem đến cùng cách chơi như thế nào?
Tần Tiêu xoa xoa đôi bàn tay, hứng thú nổi lên nói:
- Phong lão bản, lấy chút giấy và bút mực tới đây.
Phong Nhị Nương cười khanh khách đứng lên:
- Tốt, ta đi ngay. Tần tướng quân nha, thật đúng là nhân vật có thể dẫn dắt, đồ chơi tốt này nọ có thể nghĩ ra được. Vừa để cho Trường An lưu hành áo ba lỗ, hiện tại lại muốn làm ra cách chơi Xúc Cúc mới.
Lý Trọng Tuấn đối với chuyện hai người Tần Tiêu nói không có hứng thú, hắn ôm tiểu mỹ nữ bên cạnh uống rượu, hai mắt nhìn say sưa Lăng Nhi biểu diễn Xúc Cúc ở giữa sân.
Lúc sau, Phong Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613780/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.