Nhìn mấy nha hoàn vào phòng, Tần Tiêu cũng không quay đầu lại nhanh chân chạy mất dép, trong lòng cười xấu xa nói: ta cho ngươi dâm đãng, dám câu dẫn tỷ phu của ngươi. Một chưởng này là thay tỷ tỷ ngươi đánh thôi. Ngày mai ta liền cáo bệnh không đến Tả Vệ Suất đưa tin, loại chuyện này xem ngươi cáo trạng như thế nào. Ha ha! Trước mặt mình mất hết không sai biệt lắm!
Lúc về đến nhà trời đã tối rồi, ánh sao lung linh trên trời. Lý Tiên Huệ sớm đã biết Tần Tiêu dẫn Tả Vệ Suất trở về Kinh Thành, rất sớm đứng ở bên cạnh chờ, thấy Tần Tiêu vào cửa, vội vàng nghênh đón, một phen bổ nhào vào trong ngực Tần Tiêu.
Tần Tiêu ôm chặt Lý Tiên Huệ, hắn ngửi mùi hương quen thuộc trên tóc nàng, trong lòng thầm than thở: đây mới là thật sự, đây mới là thật sự, vợ của ta, Tiên nhi!
Ngày hôm sau vào lúc sáng sớm, Tần Tiêu vẫn còn trong mộng đẹp đã bị Lý Tiên Huệ vỗ vỗ mặt gọi dậy.
- Rời giường đi, phải đi Tả Vệ Suất rồi.
Lý Tiên Huệ thấp giọng gọi.
Tần Tiêu một bên chu miệng miệng, một bên xoay người đè lên người Lý Tiên Huệ mơ hồ không rõ lên tiếng;
- Đêm qua mệt muốn chết rồi, hôm nay nghỉ ngơi, không đi đông cung nữa.
Khuôn mặt Lý Tiên Huệ lập tức trở nên đỏ bừng, đẩy mặt Tần Tiêu ra không cho hắn hôn:
- Nói bậy gì vậy, còn không mau lên!
Tần Tiêu nghiêng đầu hôn lên mặt Lý Tiên Huệ nói:
- Ta nói thật. Ngày hôm qua rời cung ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613775/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.