Cho ngươi hiểu đạo lý đánh càng hung thì cũng chỉ là hổ giấy! Ngươi và những người Đột Quyết này là giống nhau, luôn hùng hổ đến gây chuyện. Kết quả chỉ có kết quả bại vong!
Tần Tiêu liên tiếp trốn tránh hơn mười chiêu làm Lực Hạ Đạt tức giận nóng tính, thu hồi quyền lại mắng to:
- Ngươi đang chơi bịp bợm gì thế? Ngươi không có đánh sao? Trốn cái rắm gì mà trốn!
Tần Tiêu cười nói:
- Muốn chơi thật? Tốt lắm, đến đây!
Vừa dứt lời Tần Tiêu chủ động xuất kích!
Hơi cong người bắn lên. Toàn thân của hắn giống như mũi tên, một chân đá thẳng vào ngực của Lực Hạ Đạt!
Lực Hạ Đạt quá sợ hãi
- Tới thật nhanh!
Chiêu này tránh né không kịp hai tay giao nhau ở trước ngực.
"Phanh" một tiếng Tần Tiêu đã đá tới, thân thể Lực Hạ Đạt lù lù bất động, nhưng mà hai tay lại đau nhức kịch liệt, trong nội tâm nổi giận mắng: tên mặt trắng nhỏ này thật mọi rợ, không ngờ lực đạo mạnh như vậy!
Tần Tiêu cũng không có biến chiêu, quay người đá lên một cước, đá qua khe hở đầu vai của Lực Hạ Đạt, đá vào vai và Lực Hạ Đạt dựng một tay ngăn cản một cước này. Hắn từ lực đạo này làm trọng tâm của Lực Hạ Đạt thay đổi, Lực Hạ Đạt mượn cơ hội này nhảy qua hai bước mới giảm bớt lực tác động.
Tần Tiêu xuất hai cước liền bất động. Khinh miệt cười nói:
- Đến nha, lợn rừng. Ta mới dùng hai chiêu ngươi đã không chông được, chẳng phải vừa rồi đánh nhiệt tình lắm sao!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613772/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.