Vạn Lôi mặt lộ vẻ vui mừng. Rống to một tiếng vượt qua tấm ván cao hơn người đang là chướng ngại, đi lên trước dây thừng lưới, học bộ dáng của Tần Tiêu cầm lấy dây thừng chậm rãi bò lên phía trước.
Nhưng mà hắn không cách nào làm cho thân thể được cân đối, động tác đông cứng, lực đạo ở hai tay không có. Toàn thân của hắn như cứng ngắt lại, nếu không mượn động lực lúc lắc thì ngược lại thành đại vướng víu. Qua không có một nửa thì hai tay của hắn mất lực, người té xuống, hắn từ dây thừng rơi xuống ao nước, nước bắn tung toé.
Vạn Lôi chật vật không chịu nổi từ trong ao nước đứng lên. Xấu hổ nhìn qua Tần Tiêu, nhìn lại hai tay bị mài rách da chảy máu, hắn lại quyết định thử vượt qua dây thừng lần nữa.
Tần Tiêu lẳng lặng qua, gương mặt bất động thanh sắc, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ: thật sự là đàn ông. Đến nơi đây sợ chịu khổ, sợ mất mặt thì làm không được việc. Vạn Lôi đúng là người gương mẫu. Những kẻ này đều lù khù vác lu mà chạy, tâm ngẩm mà đấm chết voi. Nhìn xthì dễ dàng, nhưng làm liên tục thì không dễ dàng chút nào. Nhất là những người hiện tại từ nhỏ sẽ không chịu đựng chuyện này, còn phải huấn luyện phương diện cân đối. Hiện tại vẻn vẹn tiếp xúc đúng là hơi khó khăn.
Vạn Lôi thử lần thứ năm, rốt cục hao hết tâm lực cũng vượt qua dây thừng bò lên đài cao, hắn đứng trên đài thở dốc. Nhìn xuống phía dưới là cách mặt đất mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613764/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.