Người binh lính này nhìn thấy mấy tướng quân đều ngay ngắn nhìn qua hắn, trong nội tâm có chút nhút nhát ngoan ngoãn đứng ở bên trái doanh trướng, phía sau là tấm gỗ lớn.
Tần Tiêu cũng không nói nhảm, đặt mũi tên lên cung nhanh chóng bắn đi.
"Soạt" một tiếng. Mũi tên này bay xoẹt qua bên tai của binh sĩ này, đuôi tên rung động " ông ông ".
Người binh lính kia lập tức con mắt trắng bệch, hai chân mềm nhũn. Co quắt ngã xuống.
Tần Tiêu lắc đầu:
- Kéo đi ra ngoài, đứng ở sau trướng, đào thải. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hình Trường Phong bên cạnh sợ hãi nói:
- Đại suất, biện pháp lựa chọn này quả thực có chút dọa người. Ngày hôm qua thời điểm ngươi thử ta nếu không phải Trường Phong tràn ngập tin tưởng tiễn thuật của đại suất, đồng thời tin tưởng đại suất sẽ không làm ta bị thương, cũng sẽ sinh lòng sợ hãi trốn đi rồi.
Tần Tiêu lắc đầu cười khổ nói:
- Bộ đội đặc chủng trọng yếu nhất chính là tố chất tâm lý. Nếu như chỉ dọa một chút đã có bộ dáng như vậy thì chơi cái gì nữa? Tên binh sĩ này dũng khí quá kém. Mang tên khác vào.
Một binh sĩ khác tiến vào, cùng như lúc trước đứng ở trước tấm ván gỗ.
Tần Tiêu bắn mũi tên tới chọc vào nách của hắn. Binh sĩ hơi run người một cái nhưng phản ứng không quá lớn.
Nhưng mà lại nghe mùi khai.
- Đại suất, thằng này đái ra quần...
- Đi ra ngoài, đi ra ngoài!
Thứ ba đúng là không có chút sợ hãi, thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613762/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.