Nhưng chính thức cải tiến thành hình thái hoàn mỹ và giải phóng hai chân đạp là đến cuối triều Đường, truyền vào Ba Tư thì còn đượng gọi là " giày Ba Tư ". Đây thực chất là sáng tạo đơn giản, càng làm cho kỵ binh trong quân đội cơ động và linh hoạt hơn, giải phóng hai tay khiến cho sức chiến đấu kỵ binh tăng nhiều.
Điền Trân nhìn một hồi thì vui mừng, nói:
- Thật tinh xảo! Bởi như vậy cũng không cần phí nhiều sức lực kẹp bụng ngựa nữa rồi, hai tay có thể càng tự do vung vẩy đao thương! Đại suất, mạt tướng thật sự là quá bội phục!
Tần Tiêu cười:
- Đây không có cái gì, chính thức thứ tốt hiện tại còn chưa lấy ra đâu. Những thứ này nên cho quân tượng chế tạo thì vừa nhìn sẽ hiểu rõ thôi. Sau này kỵ binh Tả Vệ Suất của chúng ta đều trang bị yên ngựa này.
- Vâng, đại suất!
Bọn người Điền Trân nhìn bản vẽ thì vui ra mặt.
Luyện thập thuật cưỡi ngựa tới giữa trưa, sau khi ăn cơm chiều thì tập bắn tên và thương pháp. Lý Tự Nghiệp ngươi này thiện dùng đao. Loại mạch đao này là mã tấu của Đại Chu, cực kỳ có lực. Hắn sẽ là người dạy đao thuật. Ngươi trước tiên nên dạy cho Đô úy cùng đội trưởng, sau đó cho bọn họ dạy lại cho binh sĩ, hôm nay là ngày huấn luyện đầu tiên nên ta sẽ chủ trì. Nhưng từ ngày mai trở đi việc huấn luyện sẽ giao cho các ngươi.
Lý Tự Nghiệp vui mừng đáp:
- Đại suất yên tâm! Ta nhất định sẽ làm tốt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613751/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.