Tần Tiêu ah, chính ngươi cũng nên ổn định một chút, nhân vật trong triều có thể không đắc tội thì không nên đắc tội; người ta chọc đến có thể chịu thì tận lực nhịn. Nhịn nhât thời tránh đầu són ngọn gió, lui một bước trời cao biển rộng nha. Đừng cho người ta cho rằng đông cung chúng ta ngang ngược, vậy không tốt. Đối ngươi như vậy mới có lợi, không cầu có công, nhưng cầu không qua, từng để tóc cho người ta nắm. Chúng ta nên đóng cửa mà sông, chuyện này còn không được sao?
Trong nội tâm Tần Tiêu chỉ kêu khổ: ta kháo, đây là thái tử nha, thật đúng nhu nhược... Ta tại sao có cảm giác như đang nói chuyện với A Đẩu thế này?
(*A Đẩu (Lưu Thiện) là con trai của Lưu Bị, là ông vua nhu nhược của nhà Thục tin dùng hoạn quan để rồi mất nước)
Lý Hiển tiếp tục lải nhải:
- Kỳ thật ngươi không làm Ngự Sử cũng tốt. Cho dù không có chuyện lần này ta cũng sẽ trình lên thỉnh bệ hạ thu hồi chức vụ Ngự Sử của ngươi. Làm chức Ngự Sử này đắc tội nhiều người, đối với ngươi là nhân vật mới vào triều là không tốt.
Lý Hiển đong đưa tay, bộ dáng nói lời thấm thía.
Tần Tiêu chỉ có thể chắp tay thở dài:
- Thái tử dạy rất đúng.
Lý Hiển thoả mãn gật đầu:
- Ân, nhìn ra được ngươi là người thông minh hơn người, ngộ tính thật tốt. Ta nghe nói ngươi cùng tam lang Trọng Tuấn quan hệ không tệ. Đứa nhỏ này hành vi không có ước thúc. Hiện tại thân là con trưởng thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613743/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.