Tần Tiêu nói:
- Không sao. Cát đại nhân ngươi đừng vội lấy khai mở đường chính thẩm, trước hết mời các nàng vào nói một chút a, đến tột cùng là chuyện gì, xem các nàng tới làm gì. nói không chừng còn có thể cung cấp một ít đầu mối mới. Chúng ta ở trong đường nghe là được.
Cát Hiển Nghiệp gật đầu đáp ứng:
- Đi, gọi hai phụ nhân tiến đến.
Đám người Tần Tiêu tránh đến bên cạnh đường.
Một lát sau, hai nữ nhân mặc tố trang (* một loại trang phục màu trắng, ở đây chính là áo tang) mập mạp tiến vào, một người trong đó tuổi gần bốn mươi, đoán chừng là chính thê của Mã Thành Kiền. Người còn lại là mẫu thân của Mã Thành Kiền, ước chừng 60 tuổi tóc hoa râm, ăn mặc chỉnh tề, bảo dưỡng nhan sắc không tệ.
Hai nữ nhân tiến vào, thì lập tức vọt tới trước mặt Cát Hiển Nghiệp nhao nhao kêu to.
Thanh âm của chính thê sắc nhọn, ngữ điệu cao vút:
- Huyện úy đại nhân, chúng ta phải báo quan!
Lão mẫu của Mã Thành Kiền cũng trung khí mười phần, liền rống to:
- Cáo tội tiểu tiện nhân Tô Tiểu Liên! Nguyên lai nàng còn đánh cắp bảo bối do con của dân phụ sưu tầm.
Cát Hiển Nghiệp phiền muộn rống to:
- Đừng náo loạn như thế! Chuyện gì chậm rãi nói cho bổn quan nghe. Mã Đại Nương, ngươi nói đi.
Mã Đại Nương cấp thiết nói:
- Trước đó vài ngày, chúng ta còn không biết. Hôm nay mới nghe gã sai vặt tâm phúc con dân phụ nói rằng, nguyên lai con của dân phụ ngày bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613696/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.