Sau đó thấy Lý Trọng Tuấn vẫy mình, hắn đi đến trước quan án.
Lý Trọng Tuấn hạ giọng hỏi Tần Tiêu:
- Huynh đệ, người mà ngươi muốn xem đã tới rồi.
Tần Tiêu nghi hoặc nói:
- Ở nơi nào?
- Vừa xong! Trong trướng bên ngoài Sở Tiên Sơn Trang chờ chúng ta.
Lý Trọng Tuấn cười rất mập mờ:
- Bổn vương ở chỗ này chờ huynh đệ. Đi nhanh đi!
Tần Tiêu trong lòng âm thầm có chút nghi hoặc, bị Lý Trọng Tuấn kéo đẩy đi tới Lăng Vân Cư.
Hiện tại xem ra chiến đấu ở tiền viện còn thảm thiết hơn là hậu viện, vệ sĩ Vũ Lâm Vệ không ngừng quét dọn chiến trường bốn phía, cây cối hoa cỏ bị giẫm đạp, có thể chứng kiến vết máu bắn ở bên trên cùng kiếm gãy ở cắm nghiêng ở chung quanh.
Nguyên bản một sơn trang một kẻ trong chốc lát đã trở thành chiến trường Tu La, hiện tại tùy ý có thể thấy được đoạn ngói tàn gạch, tàn cành đoạn lá, cả Thạch Củng Kiều cũng không biết bị ai bổ cho một đao, nhìn có vẻ rách nát vô cùng.
Ngoài cửa lớn Sở Tiên Sơn Trang đã có một chuỗi trướng hành quân thật dài, ở chính giữa có một soái kỳ rất bắt mắt, bên trên có chữ "Lý".
Tần Tiêu đi theo Lý Trọng Tuấn tới bên cạnh quân trướng, Lý Trọng Tuấn dừng chân, cười gian:
- Huynh đệ, tự mình vào đi thôi!
- Hành quân soái trướng, Tần mỗ không dám xông vào...
Tần Tiêu có chút chần chờ, hôm nay biểu hiện của Lý Trọng Tuấn quả thực có chút quái dị.
Lý Trọng Tuấn cười hắc hắc trề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613659/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.