Tần Tiêu mỉm cười:
- Ví dụ như chuyện gì?
- Ví dụ như...
Tuân Lệ Lệ giương mắt nhìn qua Tần Tiêu, hời hợt nói ra một câu:
- Thủy Nhạc Sách.
"Phốc" một tiếng, ngư dân ở đầu thuyền đang thả lưới, mặt nước truyền tới từng tiếng vang từng hồi. Mấy thuyền đánh cá chung quanh có vài người đang ca hát.
Hơi nước mờ mịt trên mặt hồ, tràn đầy sinh khí bừng bừng. Một ngay mới tràn đầy hy vọng đã tiếp diễn.
Tư tưởng và ý niệm mới hiện ra trong đầu, trong lòng của Tần Tiêu bắt đầu suy nghĩ.
- Đánh bạc hay không đánh bạc?
Trong nội tâm của Tần Tiêu suy tư:
- Đánh bạc Tuân Lệ Lệ này thật sự quan tâm con gái của mình hay không, có thật sự muốn đoạt mất quyền lực của Từ Tiểu Nguyệt?
Tuân Lệ Lệ thỉnh thoảng đánh giá Tần Tiêu, trên mặt hiện ra vui vẻ. Từ khi nàng nói ra ba chữ Thủy Nhạc Sách" thì hào khí trong khoang thuyền đã biến hóa.
Mặt hồ bên ngoài thuyền sinh khí dạt dào; trong khoang thuyền không khí như đông cứng lại, áp bách khiến người ta không thở nổi.
- Vì sao đại nhân lại nói lời này?
Tuân Lệ Lệ diêm dúa lẳng mấp máy bờ môi, cười nói:
- Hẳn là có chỗ cố kỵ?
- Đúng vậy, thật sự có chỗ cố kỵ.
Tần Tiêu cười, cười như gian tặc:
- Trong nội tâm của ta đang suy nghĩ một chuyện rất trọng yếu. Trước khi thảo luận Thủy Nhạc Sách thì chuyện này ta phải biết rõ.
Tuân Lệ Lệ mỉm cười, đưa một ly trà cho Tần Tiêu:
- Ah, nhưng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613626/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.