- Cụ thể nha...
Tần Tiêu sờ mò cằm, cười gian mười phần, nói: Text được lấy tại truyentop.net
- Đầu tiên ta muốn biết kế hoạch của ngươi. Ví dụ như khi nào khởi binh, tụ tập ở nơi nào. Ngươi phải biết rằng chiến tranh dù nói thế nào cũng là việc của nam nhân. Ngươi tốt nhất nên ngồi trong tướng soái mà chỉ huy đi. Ngươi thử nghĩ xem?
Phượng tỷ bất động thanh sắc:
- Còn gì nữa không?
Tần Tiêu nói:
- Còn nữa, phân phối binh lực, chiến trận là cái gì, chỉnh đốn thuế ruộng và tình huống xếp đặt. Phượng tỷ, Tần Tiêu tốt xấu gì cũng là Võ Trạng Nguyên, tuy hiện giờ chưa từng mang binh đánh giặc nhưng cũng hiểu một ít về đánh trận. Đến lúc đó để ta xung trận lên ngựa trước thì ai dám ngăn cản ta? Vì vậy Tần Tiêu phải biết rõ ngươi chuẩn bị ứng phó như thế nào. Nếu như một trận chiến đã bại thì Tần Tiêu là tuyệt đối sẽ không đi đánh. Cái mạng nhỏ của ta rất đáng quý, không nên mang nó đi liều.
Phượng tỷ híp mắt, suy tư một lát:
- Nếu ngươi thật tình hợp tác ngươi không cần hỏi ta cũng đem những chuyện này nói cho ngươi biết.
Tần Tiêu tiếp tục nói:
- Còn nữa, Từ lộ tuyến hành quân ta phải tham dự vào tham mưu. Thời điểm lâm địch ta phải có quyền chỉ huy tác chiến, có thể tuỳ cơ ứng biến. Tướng ở bên ngoài quân mệnh không cần nghe, ngươi cũng hiểu chuyện này. Mặt khác ta cũng biết rõ chúng ta đi tới tiếp ứng, người nào trong triều là ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613623/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.