Đi ra ngoài ứng phó khách mới? Trong lòng Tần Tiêu vui vẻ, lập tức cảm giác phong tục kết hôn ở Giang Nam này còn rất nhân tinh đấy!
Mặc dù như thế, tràng diện bắt đầu không rõ ràng. Tần Tiêu miễn cưỡng cười vui nói chuyện tào lao cùng Lý Tiên Huệ một hồi, đứng dậy nói ra:
- Tiên Nhi nghỉ ngơi đi, ta đi ra ngoài chiếu cố đám khách nhân!
Lý Tiên Huệ gật đầu:
- Sao lại xưng hô thiếp là Tiên Nhi, nương tử không dễ nghe sao? Hì hì, tướng công đi tốt!
Tần Tiêu cũng không quản sau đó nàng nói cái gì, lúc này như được đại xá thoát ra khỏi phòng, chạy đến chánh đường Lăng Vân Cư. Nơi này đã chuẩn bị sẵn hơn trăm bàn tiệc rượu, mọi người hiện giờ đã nhập tiệc. Tần Tiêu không khỏi âm thầm khâm phục đám đầu bếp, nha hoàn, nô bộc của Sở Tiên sơn trang.
Vừa vào chánh đường Tần Tiêu đã bị Lý Tự Nghiệp bắt được, kéo hắn ngồi vào một bàn vui cười ha ha rót một chén rượu cho hắn:
- Tần huynh đệ, hôm nay lão Lý ta phải xưng hô với ngươi là huynh đệ rồi, không đem ngươi trở thành đại nhân. Hôm nay là ngày lành của ngươi, nếu ngươi không cho lão Lý ta ăn uống thật tốt thì lão Lý ta không cho ngươi vào động phòng đâu!
Tần Tiêu cười ha ha:
- Huynh đệ, ngươi đừng nói lời này, Tần Tiêu hôm nay cũng muốn say cùng với ngươi đấy.
Dứt lời hai người đã đối ẩm một ly.
Lúc này còn chưa bắt đầu nhập tiệc chính thức, khách nhân tới chúc mừng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613616/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.