Tần Tiêu đỡ lấy hắn, nói:
- Tiểu tế thất lễ, phụ thân chớ trách! Các vị chớ trách!
Lúc này Lý Trọng Tuấn ngồi ở xa nhất nhìn qua Tần Tiêu hô to:
- Tần huynh đệ, tân lang quan, tới tới, bổn vương phải uống mười chén với ngươi.
Tần Tiêu nhìn qua phía hắn, thấy trong mắt của hắn có mấy phần thâm ý. Text được lấy tại truyentop.net
Tần Tiêu cười ha hả đi đến bên người Lý Trọng Tuấn, người bên cạnh thì thức thời né ra, bộc nhân lập tức chuyển cái ghế tới, Tần Tiêu ngồi xuống.
Lý Trọng Tuấn nhìn ra có vài phần men say, trên mặt thì đỏ bừng, lôi kéo Tần Tiêu hơi có chút mơ hồ nói không rõ:
- Huynh đệ, tới Giang Nam... Giang Nam xử lý hôn sự, chuyện này thật ý tứ nha. Bổn vương... Bổn vương cũng muốn có thị thiếp ở Giang Nam chơi đùa! Lại làm con rể của Giang Nam này! Ngô Thứ Sử!
Lý Trọng Tuấn liền vỗ bàn một cái.
- Ngô Thứ Sử, bổn vương bảo ngươi còn không mau tới! xem tại.
Ngô Hưng Quốc lúc này đã trốn qua bàn rượu khác, vụng trộm trì hoãn thì bỗng nghe được Lý Trọng Tuấn hô to, hắn tỉnh rượu hơn phân nửa vội vàng chạy tới, xoay người chắp tay nghe hắn phát biểu.
Lý Trọng Tuấn hít thở thật sâu, đỉnh đạc nói ra:
- Ngô Thứ Sử, ngươi còn con gái nào không? Gả một người cho bổn vương làm thị thiếp! Bổn vương cũng muốn như Tần huynh đệ, náo một hồi... Ah... Cáp a, thật là ý tứ.
Ngô Hưng Quốc dở khóc dở cười, mặc dù biết những chuyện này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613612/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.