Lý Tiên Huệ gật gật đầu:
- Tần đại nhân, kế tiếp nên làm thế nào bây giờ? Ta nên làm những gì?
Tần Tiêu suy nghĩ một chút, nói ra:
- Ta đã có chủ ý rồi, nhưng lo lắng nàng bị ủy khuất.
Lý Tiên Huệ cười nhạt một tiếng:
- Ngươi hãy nói xem.
Tần Tiêu hơi có xấu hổ cười cười: Text được lấy tại truyentop.net
- Hỏa Phượng không phải muốn nàng cùng Ngô Hưng Quốc kéo lung ta sao, để cho ta gia nhập. Không bằng chúng ta thuận nước đẩy thuyền. Ta đáp ứng lấy nàng, sau đó xem có cơ hội để cho ta tự mình đi tiếp xúc với Phượng tỷ kia một chút, từ đó tìm hiểu chuyện hạch tâm của tổ chức Hỏa Phượng, như vậy cũng xem như hốt thuốc đúng bệnh.
- Tốt.
Lý Tiên Huệ nói rất khẳng định, nói:
- Kỳ thật ta cũng nghĩ như vậy. Không có gì gọi là ủy khuất, nếu ngươi không nói ra thì ta cũng có dự định làm vậy. Hiện tại địch tối ta sáng, muốn đấu với bọn chúng thì phải hiểu chúng trước tiên. Nếu có thể làm cho chúng thò đầu ra thì không gì có thể tốt hơn.
- Tốt, cái kia quyết định như vậy.
Tần Tiêu đứng dậy, ngưng trọng nhìn qua Lý Tiên Huệ, hạ giọng:
- Còn có một việc từ giờ trở đi vì mục đích an toàn, trừ ta ra thì không nên tin bất luận kẻ nào. Những chuyện chúng ta nói qua hôm nay không được cho bất cứ kẻ nào biết, nhớ kỹ chứa?
- Bất luận kẻ nào?
Lý Tiên Huệ hơi nhíu mày, thấp giọng nói ra:
- Theo ta được biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613585/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.