Hổ Vạn Cầu ngẩng đầu không hề nhìn Tần Tiêu, hắn chậm rãi phảng phất không hề tức giận nói:
- Ta đã nói rồi, biết rõ quá nhiều, không có chỗ tốt. Ngươi đi đi. Tuy rằng ngươi võ nghệ cao cường, nhưng ta hiện tại nếu là muốn giết ngươi thì dễ như trở bàn tay. Ngươi tin không?
Trong lòng Tần Tiêu hơi run sợ, hắn biết rõ, người như Hổ Vạn Cầu tuyệt sẽ không thích đùa giỡn.
Vì thế, hắn có chút gật nhẹ đầu:
- Ta tin tưởng.
Nhưng ngay sau đó, Tần Tiêu lập tức nói:
Nhưng ta càng muốn biết, tại đây đến tột cùng phát sinh qua chuyện gì? Hai mươi năm trước án tàn sát thôn này, tiếng kêu thảm thiết của quỷ quái khi mưa dông, còn có những hắc y nhân này, kể cả...
- Kể cả cự mãng ăn thịt người đúng không?
Hổ Vạn Cầu cắt đứt lời nói của Tần Tiêu, hắn chậm rãi lắc đầu:
- Ta không thể không thừa nhận, những lời của Mạc Vân nhi là sự thật. Ngươi thật sự là một kẻ tâm tư kín đáo, lòng hiếu kỳ cũng rất lớn?
- Ngươi đã gặp Mạc Vân?
Trên mặt Tần Tiêu hiện lên vẻ mỉm cười:
- Nàng hiện tại vẫn khỏe chứ?
- Khỏe.
Bờ môi Hổ Vạn Cầu run phun ra một chữ.
Sau đó, Hổ Vạn Cầu đột nhiên quay mặt lại đối diện Tần Tiêu, nghiêm mặt nói:
- Ta lặp lại một lần nữa, lập tức rời đi ngay, tuy rằng ta đối với làm quan không có cảm tình gì nhưng ta cũng không muốn xem ngươi chết ở trước mặt ta. Chuyện nơi đây không phải ngươi có thể quản lý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613550/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.