Lý Tự Nghiệp căm giận đứng dậy, phủi bụi đất trên người, nhổ ra một ngụm nước miếng đấy cát, nghiến răng nghiến lợi oán hận mắng:
- Ta kháo!
Con ngựa này giãy dụa vài cái trên mặt đất, rốt cục không thể đứng lên nổi, xem ra hai chân trước bị gãy rồi.
May mắn mã thương kỵ binh không có quy định ngã ngựa là bị loại, quan chủ khảo tiến lên kiểm nghiệm:
- Lý Tự Nghiệp Cao Lăng, đánh trúng bốn mươi con rối, đánh ngã một tượng gỗ, chín mươi sáu điểm!
Lý Tự Nghiệp vốn hậm hực nghe thành tích như thế không khỏi mừng rỡ nhếch môi, bước nhanh đi qua phía Tần Tiêu nói:
- Huynh đệ, xin lỗi! Làm ngựa của ngươi... nguồn TruyenFull.vn
Tần Tiêu dùng sức nện vào ngực của Lý Tự Nghiệp một cái:
- Ta xem như phục ngươi! Ngươi ăn sữa gì lớn lên thế?
Mọi người cười vang lên, Lý Tự Nghiệp gãy đầu, nói:
- Bộ dạng thân thể này của ta ngày thường quá nặng, ta cũng không có biện pháp sao! Ngày khác ra trận giết địch, ta sẽkhông cưỡi ngựa, làm bộ binh là được!
Tần Tiêu trở mình lên ngựa, nhìn Lý Tự Nghiệp nói:
- Lý huynh, ta đi!
- Ân!
Lý Tự Nghiệp vỗ mông ngựa của Tần Tiêu một cái.
- Làm huynh đệ tốt, phải đạt được toàn bộ điểm mới có thể trở thành trạng nguyên đấy.
Con ngựa đau đớn hí dài, chạy như bay ra ngoài.
Nhìn qua thân hình nhẹ nhàng linh hoạt của Tần Tiêu thì Lý Tự Nghiệp cảm thấy ê ẩm, nếu ta có bộ dáng như Tần Tiêu là tốt rồi.
Tần Tiêu nhảy xuống ngựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613511/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.