Và khóa huấn luyện địa ngục bắt đầu với Vân Vũ tưởng chừng có lúc hắn đã muốn bỏ cuộc.
Lúc này tại nhà Vân Vũ, Đông Phương Nghi với khuôn mặt kiều diễm nhưng thần thái hết sức băng lãnh nhìn thiếu nữ đeo khăn nạng trắng che đi vẻ đẹp kiều diễm không hề thua kém Đông Phương Nghi, mái tóc như mây, mắt sáng môi hồng, cổ dài trắng noãn, thân hình lại rất đẫy đà.
- Tỷ cố chấp như vậy sao?
- Nguyệt muội, ngươi đừng hỏi câu đấy nữa, ta làm gì ta biết, Thiên Nữ Kiếm đã khai trừ ta thế nên quan hệ hai bên không còn nữa.
Linh Nguyệt chau mày nhưng điều đó lại góp phần làm tăng vẻ đẹp kiêu sa, giọng nàng đã chứa đầy tức giận.
- Tỷ có biết sư phụ khi ra quyết định như vậy người đã đau khổ như thế nào không?
Đông Phương Nghi nhìn ra ngoài cửa, ánh mắt nàng chứa đựng nỗi buồn trong quá khứ, nàng thở dài.
- Ta biết khi sư phụ ra quyết định như vậy là rất khó nhưng ta đã quyết rồi, ta phải chăm sóc cho Vân Vũ thật tốt.
- Hừ, tỷ muốn chôn chân tại cái nơi hẻo lánh này sao? Vì một lời hứa mà chôn vùi tài năng? Tỷ bị sao vậy?
Uỳnh!!!!
Đông Phương Nghi nhíu mày nhìn Linh Nguyệt, nói Vân Vũ như vậy khác gì nói nàng, nữ nhân khi yêu là vậy, đụng tới người mình thương là không được nhất là khi đó là tình lang.
Cỗ uy lực nhắm thẳng vào Linh Nguyệt nhất thời hai luồng khí áp bức nhau xung quanh đồ vật trong nhà đều lung lay bắt đầu rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tieu-tu/4697/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.