“Có chuyện gì không?” Phượng Lưu tựa vào sô pha, miễn cưỡng ban thưởng liếc nhìn Phượng Nhan.
Thật cmn mị hoặc, dựa vào dựa vào, đây chính là tố chất trời sinh mị hoặc đáng khinh bỉ, đáng tiếc, Phượng Nhan ai oán nói thầm. Đến khi nhìn thấy ánh mắt băng lãnh của Lãnh Lệ quẳng đến đông lạnh muốn run rẩy, cô mới trở lại bình thường:“Anh Lục, em tới nhắc nhở anh, 10 giờ là buổi triển lãm bán thuốc mới của anh, anh nhất định phải nhớ qua xem đó.” Phượng Nhan nháy mắt ra hiệu, cô lại biết, Lãnh Lệ là kim bài sát thủ của chỗ đó, 11 tuổi bắt đầu đi theo bên cạnh Phượng Lưu. Nhìn xem hai người này vừa rồi ở chung, nói không chút quan hệ da thịt cô cũng không tin. Không biết Lãnh Lệ có vinh hạnh hưởng thụ thuốc mới dưới kia chưa ~“Vậy à? Tôi sẽ đi,” Phượng Lưu không chút để ý đáp ứng, nắm tóc Lãnh Lệ kéo đến bên người hôn lên môi đỏ mọng ngon miệng kia. Lãnh Lệ phối hợp quỳ thẳng thân thể, mở miệng để Phượng Lưu công thành chiếm đất muốn làm gì thì làm.
Phượng Nhan che trái tim đập rộn, mắt loé ánh sáng xanh nhưng vẫn kiềm chế ham muốn ở lại, cô nhanh chóng rút lui khỏi, nhìn nhiều bị diệt khẩu thì mất nhiều hơn được. Cô nhất định phải đi nhìn xem máy theo dõi ở các phòng để an ủi tâm hồn dục cầu bất mãn. Kéo kéo chiếc váy công chúa trên người dính máu, đây quần áo cô mới mua, cứ như vậy báo hỏng. Về phần miệng vết thương còn đang đổ máu, vết thương nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thieu-gia/79419/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.