Mà sự thật có vẻ không như Cung Tự nghĩ.
Phượng Lưu biếng nhác ngồi phía sau cho tỉnh rượu, đầu ngón tay nhịp nhẹ đùi, híp mắt phượng không biết suy nghĩ gì.
Lãnh Lệ toàn thân căng thẳng lái xe. Buổi sáng khi thiếu gia ra khỏi nhà, tùy ý nhét trứng rung vào thân thể hắn, nó bị mở mạnh nhất khi Phượng Lưu lên xe. Lại trải qua cả ngày làm việc, tối hôm qua mới thử thuốc thân thể sao có thể chịu nổi, hắn chỉ có thể cắn răng giữ nửa thân trên vững vàng, hai đùi lại không ngừng run lên.
Về nhà, Lãnh Lệ miễn cưỡng quỳ xuống muốn giúp Phượng Lưu đổi giày, lại bị một đá của Phượng Lưu gạt ngã. Tiếng va chạm thanh thuý của dây thắt lưng đánh vào da thịt vang lên. Lãnh Lệ chỉ có thể điều chỉnh tốt tư thế, để dây lưng dừng trên người nhiều nhất, để chủ nhân phạt hết giận.
Phượng Lưu thật tức muốn chết. Lãnh Lệ nhiều lần liên tục tự làm theo ý mình, có còn để chủ nhân là hắn vào mắt không. Tức giận xông đến não lại thêm uống chút rượu, nên Phượng Lưu đánh không hề có kết cấu, chỉ muốn xả giận, đến lãnh tĩnh bình thường đều ném sau đầu. Cho nên, khi Phượng Lưu đánh mệt, dừng tay, Lãnh Lệ cảm thấy toàn thân đều đau nhức, động thân thể một chút cũng làm thân thể kháng nghị. Nhưng xem từ bên ngoài chỉ thấy quần áo tây trang thực hỗn độn, nhìn không ra cái gì khác. Chẳng qua hai má và cổ áo rộng mở hơi lộ ra chút dấu đỏ.
Trong khi Phượng Lưu còn đang thất thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thieu-gia/79411/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.