Không biết bao lâu sau, đám người dần dần khôi phục tri giác, bọn hắn lập tức tìm kiếm thân ảnh của Lý Hàn xem hắn có thể chống được chiêu này không?
Lập tức bọn hắn đã nhìn thấy Lý Hàn, cả người hắn toát lên vẻ chật vật, khóe miệng dính đầy máu tươi nhưng chỉ có thể vậy, không còn gì khác, khí tức của Lý Hàn vẫn sung mãn như lúc ban đầu, không hề có chút thương tích nào, còn Hắc Thiên Đỉnh thì đừng nói đến hư tổn, cho dù một vết trầy cũng không có.
Cái này cũng là điều bình thường, dù sao Hắc Thiên Đỉnh cũng là thần khí nên công kích cấp bậc Linh Sơn Cảnh vẫn chưa đủ để có thể gây hư hại cho nó, cũng vì thế nên Lý Hàn vẫn được an toàn.
Những người bên Quang Tinh Điện chứng kiến một màn này thì khiếp sợ không thôi, không ngờ dính một chiêu thức cường đại như vậy mà Lý Hàn lại không hề hấn gì, điều này làm tất cả bọn họ đều sinh ra cảm giác tuyệt vọng, ngay cả chiêu mạnh nhất cũng không ăn thua thì lấy gì đấu lại người ta.
Đúng lúc này, Thiên Tinh quay đầu bỏ chạy, mặc kệ đồng bọn của mình vì hắn biết nếu không chạy thì sẽ không có cơ hội để chạy trốn nữa. Các đệ tử khác thấy Thiên Tinh không nói hai lời đã bỏ rơi bọn hắn khiến họ căm tức không thôi, còn Lý Hàn thì không vội đuổi theo Thiên Tinh vì hắn phải những người ở đây trước, bọn hắn đã nhìn thấy Hắc Thiên Đỉnh nên để đảm bảo, hắn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2820076/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.