Lý Hàn sau khi đuổi những chấp sự kia đi thì hắn liền đi đến Dược Phong để lắng nghe Chu Đại Quân giảng dạy về khả năng luyện đan, dù sao thì xét về trình độ thì Chu Đại Quân vẫn hơn hắn một bậc.
Ở trong đình viện trên Dược Phong, Lý Hàn cùng Chu Đại Quân đang ở một bên thưởng thức trà, một bên tán gẫu.
- Lý Hàn, ngươi trời sinh quả nhiên là thiên tài Linh dược sư, lời tâm đắc vừa mới nói quả thật làm cho lão phu hiểu ra a.
Chu Đại Quân vui vẻ đối với Lý Hàn nói.
Hôm nay hắn đã không hề đem Lý Hàn trở thành mao đầu tiểu tử để đối đãi cho dù trình tự luyện đan còn hơn Lý Hàn một bậc nhưng lão cũng biết Lý Hàn chỉ cần một thời gian ngắn là tuyệt đối có thể bắt kịp lão, thậm chí vượt qua lão cùng không chừng nên lão liền đem hắn thành người cùng cấp bậc, cùng nhau trao đổi tâm đắc luyện đan, đối với bí quyết luyện dược mà Lý Hàn đề xuất đúng là bội phục không thôi.
Nhưng mà hắn lại làm sao có thể biết được những luyện dược tâm đắc này hoàn toàn là Lý Hàn từ trong Luyện Dược quyết lấy ra.
Lý Hàn tự nhiên sẽ không đem bí mật này nói cho Chu Đại Quân biết, có thể nói cho hắn biết những bí quyết này, đối với tương lại Chu Đại Quân cũng coi như có điều trợ giúp. Mặc dù, đến bây giờ Lý Hàn vẫn không biết Thiên Dược Các được đề cập đến trong bản Luyện Dược quyết này là đại phái bực nào. Nhưng mà chỉ dựa vào bản Luyện Dược quyết này, hắn không khó tưởng tượng tông môn có thể sao chép cùng sáng chế ra quyển sách này tuyệt đối là tồn tại vô cùng khổng lồ.
- Đây chỉ là một chút ngu kiến của tiểu tử, Chu trưởng lão ngươi quá khen ngợi ta rồi.
Lý Hàn khiêm nhường nói.
- Ngươi không cần tự coi nhẹ mình, lão phu từng đi ra ngoài du lịch, có thể trẻ tuổi như ngươi mà đạt tới Tứ phẩm Linh dược sư có thể nói là đã ít càng thêm ít, có thể nói là phượng mao lân giác rồi, chỉ sợ cho dù ngươi đến tông môn trong trung vực thì bọn họ cũng muốn lấy lễ để đối đãi.
Chu Đại Quân nói, bỗng nhiên hắn lại nói:
- Mạo muội hỏi ngươi một câu, người truyền luyện đan thuật cho ngươi là người phương nào?
Chu Đại Quân thật sự nghĩ không ra lấy thiên tư của Lý Hàn làm sao có thể nhanh như vậy đạt tới tứ phẩm, trừ thiên phú dị bẩm ra, tin tưởng nhất định có cao phẩm Linh dược sư truyền thụ đi.
- Đây... Về phần sư phụ lão nhân gia của ta thật sự là không tiện tiết lộ, kinh xin Chu trưởng lão tha lỗi.
Lý Hàn đáp.
- Là lão phu lỡ lời rồi, chỉ là ta thấy khống hỏa chưởng pháp của ngươi giống như đã từng quen biết, cho nên mới có câu hỏi này.
Chu Đại Quân nói.
- Chu trưởng lão gặp qua ở đâu?
Lý Hàn nghe vậy liền thắc mắc hỏi.
- Đó là ở 100 năm trước, ban đầu ta đi ngang qua một cái đại thành, vừa lúc gặp gỡ vị linh dược đại sư kia tỷ thí với người khác, người nọ chính là lấy khổng hỏa chưởng pháp tương tự ngươi để luyện đan, chỉ bất quá vị đại sư kia đã luyện thủ pháp tới trình độ lô hỏa thuần thanh, tốc độ luyện đan cực nhanh, thật là cực kỳ hiếm thấy, năm đó ta cũng nhờ vào lão nhân gia hắn chỉ điểm mấy câu, lúc này mới may mắn có chút thành tựu ngày hôm nay.
Chu Đại Quân nhớ lại chuyện cũ sâu kín nói, trong mắt lão tràn đầy hồi ức nhớ về.
- Chẳng lẽ người nọ chính là Linh dược sư của Thiên Dược Các?
Lý Hàn ở trong lòng nghi ngờ, bất quá hắn mặt ngoài bất động thanh sắc nói:
- Có lẽ cùng với sư phụ kia có chút sâu xa, hoặc chẳng qua là trùng hợp, ta đây liền không biết được, không biết vị tiền bối này là Linh dược sư mấy phẩm?
Viên Bình đưa ra hai bàn tay khẳng định nói:
- Ít nhất là Lục phẩm Linh dược sư, ban đầu ta thấy hắn tỷ thí với người kia chính là luyện chế Lục phẩm đan dược.
Lý Hàn tâm thần chấn động, Lục phẩm Linh dược sư a!
Có thể đạt tới cảnh giới Lục phẩm ít nhất cũng phải có thực lực Linh Sơn Cảnh trở lên mới có thể đạt tới, nếu không căn bản không có biện pháp lợi dụng linh lực ngưng đan, đó cũng cần phải tiêu hao năng lượng vô cùng cường đại mới được.
- Ngươi không cần kinh ngạc, lấy thiên phú của ngươi, ta tin tưởng ngày sau cũng có cơ hội đạt tới cảnh giới như vậy.
Chu Đại Quân nhìn thấy Lý Hàn đang kinh ngạc liền kích lệ nói.
- Ha hả, cũng không biết là đến năm nào tháng nào!
Lý Hàn cười khổ nói.
Hai người lại hàn huyên một chút về tình hình của Mộ Dung Bạch, từ miệng Chu Đại Quân thì hắn biết tình hình bây giờ không khả quan, hắn đã đọc nhiều sách cổ nhưng vẫn chưa tìm ra được Mộ Dung Bạch cái gì. Hơn nữa Mộ Dung Bạch không chấp nhận sự thật này nên bây giờ hắn đang trong trạng thái điên điên khùng khùng làm Chu Đại Quân cũng bó tay.
Nghe Chu Đại Quân nói xong thì trong lòng Lý Hàn cười lạnh, đây chính là kết cục của kẻ dám đắc tội với hắn. Sau đó Lý Hàn liền cáo từ, trở về Thập Linh Phong.
Sau khi rời khỏi Dược Phong, Lý Hàn không lập tức trở vể Dược Phong mà đi đến Thập Linh Thành để thăm Bạch Tuệ Nương, hai người gặp nhau thì không khỏi một trận đại chiến trên giường, chuyện vừa khoái hoạt vừa có thể tăng sức mạnh này thì chỉ có thằng ngu mới không làm nên cả hai đại chiến một ngày một đêm mới dừng lại trận đấu.Lần này Bạch Tuệ Nương có thể tốc hành lên tới Linh Hải Cảnh viên mãn, chỉ cần khai thiên trong đan điền của mình thì nàng sẽ bước chân vào cảnh giới Linh Thiên Cảnh.
Lý Hàn không khỏi cảm khái tốc độ tu luyện như vậy quả thật là thần tốc vô cùng.
Sau khi hai người tâm tinh thêm một hồi, Lý Hàn mới quay trở về tông môn.
Sau đó vài ngày, các chấp sự khác liền đem linh thảo tới cầu Lý Hàn luyện chế đan dược.
Lý Hàn tự nhiên không cự tuyệt, luyện chế một viên đan dược cần hai phần linh thảo, trên danh nghĩa là hắn sợ luyện không tốt, kỳ thật chỉ muốn thu thêm một phần linh thảo bỏ vào túi, mặt khác còn lấy được vài linh thảo khác làm trả thù lao.
Nhìn từ mặt ngoài cảm thấy Lý Hàn quá tham lam, kỳ thật nếu cùng là linh dược sư đều biết Lý Hàn làm như vậy là quá tiện nghi cho người khác.
Hơn nữa không phải bất kỳ luyện dược sư tứ phẩm nào cũng luyện chế được Nhập Địa Đan đan, ở ngoại vực, Nhập Địa đan là loại đan dược đỉnh cấp nhất, đều là vạn tinh khó cầu, cho dù ra giá cao tới đâu cũng là vật trân quý có tiền cũng không mua được.
Cho nên dù cho Lý Hàn ra yêu cầu cần năm phần linh thảo mới giúp luyện chế một viên Nhập Địa đan thì người ngoài cũng không dám nói gì, hơn nữa cũng không phải mỗi linh dược sư đều có được xác suất thành đan cao như Lý Hàn, mỗi viên Nhập Địa đan đại biểu cho thực lực của một cao thủ linh thiên cảnh có thể nhảy vào Địa giai, có thể giảm bớt hơn mười năm thậm chí là mấy chục năm tu luyện.
Loại đan dược đỉnh cấp này có ai mà không đỏ mắt, ai mà không muốn.
Cho nên Lý Hàn thu nhận một phần linh thảo bên trong đây là lẽ đương nhiên mà thôi.
Chỉ chớp mắt, thời gian một tháng rưỡi đã trôi qua, trong khoảng thời gian này thì Lý Hàn ngoài trừ việc luyện Nhập Địa Đan thì hắn sẽ thỉnh thoảng đi Dược Phong để thỉnh giáo về trình độ luyện đan nơi Chu Đại Quân hoặc là hắn sẽ xuống núi để thăm hỏi Bạch Tuệ Nương, đôi lúc thì hắn ở trong Âm Dương tháp mài luyện những linh kỹ của mình để đạt đến trình độ thông thạo bảy.
Mà lúc này, Thập Linh tông đang chiêng trống rùm beng chuẩn bị cho đại hội so đấu trong tông môn.
Đại hội so đấu trong tông ba năm cử hành một lần, có ba cấp bậc tỷ thí.
Cấp bậc thứ nhất là cuộc tỷ thí giữa đệ tử ngoại môn, ai có thể giành trước mười danh thì được tiến vào làm đệ tử nội môn.
Đây là một cách khích lệ những đệ tử thiên phú không xuất chúng cố gắng tu luyện, cho họ tin tưởng chỉ cần chăm chỉ siêng năng là có ngày được nổi danh.
Cấp thứ hai là cuộc so tài giữa đệ tử nội môn, so thực lực các đệ tử của các ngọn núi, cuối cùng ai bài danh hàng đầu sẽ được ban thưởng hậu hĩnh, tỷ như linh khí, đan dược, linh kỹ…
Cấp bậc thứ ba là quan trọng nhất, đó là cuộc tỷ thí giữa đệ tử chân truyền.
Số lượng đệ tử chân truyền ít nhiều đại biểu cho việc so sánh lực lượng trung kiên giữa các ngọn núi, mà bài danh cuối cùng của cuộc chiến cũng đại biểu cho quang vinh của ngọn núi kia.
Mỗi vị đệ tử chân truyền đều đại biểu cho thực lực chân chính của tông môn tương lai, cho nên cuộc so đấu của họ mới là quan trọng nhất.
Lần này Thập Linh tông ngoại trừ so đấu thực lực giữa các ngọn núi, còn muốn từ bên trong lựa chọn ra đại biểu cường lực nhất thay mặt Thập Linh tông đi tham gia Thệ Tông đại hội của các tông môn tại ngoại vực.Cho nên cuộc so đấu lần này của tông môn ý nghĩa không hề tầm thường!
...........
Một buổi sáng hôm nào đó, Lý Hàn được sư phụ Lê Thái Bảo triệu tập đến đại điện để bàn việc.
Lúc hắn đến đại điện thì phát hiện nơi này đã đứng đầy người, ngoài sư phụ và sư nương thì còn có thêm Lý Hồng Vân và nhị sư huynh Tần Viễn, ngoài ra còn có thêm hai người nữa, đầu tiên là một nam nhân rất anh tuấn, kiếm mi hổ mục (Mày kiếm mắt hổ),trường thân ngọc lập, phong độ tao nhã, trên khuôn mặt thì vô cùng ngạo khí, điều này cũng đúng thì trên người hắn tỏa ra khí tức Địa giai hàng thật giá thật nên kiêu ngạo là điều dễ hiểu.
Người thứ hai chính là một nam nhân rất bình thường, bình thường tới nỗi nếu gặp trên đường cũng lập tức quên ngay nhưng trong mắt người này lập lòe một tia âm lãnh vô cùng nguy hiểm, mặc dù người này che dấu rất khá nhưng Lý Hàn vẫn phát hiện được, xem ra hắn phải đề phòng người này.
Theo như sư nương giới thiệu thì nam nhân anh tuấn chính là đại sư huynh của hắn, tên là Mạnh Tử Hùng, còn nam nhân bình thường là tam sư huynh, có tên là Chư Như Thường.
Lý Hàn vì không muốn thất lễ nên tiếng đến chào hỏi hai người, Chư Như Thương thì thân thiện đáp lại còn Mạnh Tử Hùng không thèm đáp lời giống như Lý Hàn không tồn tại vậy, Lý Hàn thấy vậy cũng không để ý lắm. Còn Lê Thái Bảo và Lý Hồng Ngọc thấy thái độ của Mạnh Tử Hùng thì nhíu mày nhưng vì hắn đã thành công đột phá lên Địa giai nên hai người đành mắt nhắm mắt mở cho qua, không truy cứu chuyện này.
Lê Thái Bảo ngồi ở ghế chủ vị nhìn các đệ tử của mình một lượt rồi nói:
- Ta kêu các ngươi tới đây để thương lượng về cuộc so đấu trong tông môn.
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Các ngươi hẳn phải biết Long Hổ Bảng của tông ta, ta hi vọng tất cả các ngươi có thể toàn lực xuất chiến, cố gắng đề tên mình lên Long bảng, đặc biệt là Mạnh Tử Hùng và Chư Như Thường, tuyệt đối không được rời khỏi Long Bảng, có biết không?
Lý Hàn lần đầu tiên nghe đến Long Hổ Bảng của Thập Linh Tông nên cảm thấy thắc mắc không thôi nhưng hắn không định lên tiếng, đợi lát nữa ra ngoài hỏi Lý Hồng Vân cũng không muộn.
Mạnh Tử Hùng nghe vậy thì tiến lên một bước, nhếch miệng cười nhẹ một tiếng rồi nói:
- Sư phụ, người cứ khoái kiếm chuyện để mình đau đầu, với thực lực hiện giờ của đệ tử, trong tông ta làm gì có ai là đối thủ của đệ tử nữa mà người phải lo xa như vậy.
Nhìn thấy thái độ tự cao tự đại của Mạnh Tử Hùng khiến Lê Thái Bảo nhíu mày nhưng hắn không nói gì vì hắn biết Mạnh Tử Hùng nói đúng, với thực lực Địa giai hiện giờ của hắn thì ít có người nào dưới trăm tuổi có thể đối địch với hắn.
Chư Như Thường mặc dù đã là nửa bước Địa giai nhưng không kiêu ngạo giống như Mạnh Tử Hùng mà khiêm tốn nói:
- Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ có gắng hết sức bản thân mình.
Lê Thái Bảo nghe vậy thì gật đầu mỉm cười, nói:
- Ừm, ta tin tưởng người.
Nói rồi thì hắn quay qua nhìn những người còn lại, nói:
- Ba người các ngươi hãy cố gắng để được vào Long Bảng, để dương danh phong ta, nghe chưa?
- Vâng ạ!
Ba người Lý Hàn nghe Lê Thái Bảo nói vậy thì đồng loạt hô lên, Lê Thái Bảo thấy vậy thì hài lòng gật đầu rồi hắn phân phối một ít tài nguyên để gia tăng tực lực như linh khí, đan dược này nọ. Lý Hàn thì nhận được một phòng vệ giáp tản ra thanh mang, sờ vào thập phần mềm mại thoải mái, nhìn vào biết rõ tuyệt đối không phải vật phàm, ít nhất là linh khí phòng ngự ngoài tam giai cấp cao.
Loại vệ giáp phòng ngự cấp bậc như vậy có thể chịu đựng được lực công kích của Địa giai.
Đây đối với người khác mà nói là thứ tốt hiếm có, nhưng Lý Hàn đã luyện thành biến thứ hai của Hỗn Độn Luyện Thể Quyết, cho dù một kích toàn lực của Địa giai đại thừa cảnh hắn cũng kháng cự được, vệ giáp này xem như không nhiều tác dụng. Bất quá Lý Hàn cũng không khách khí với Lê thái Bảo, thu nhận Vệ giáp, hắn không cần dùng nhưng có thể đưa cho Bạch Tuệ Nương làm bảo vật giữ mạng.
Đáng lý lúc đầu thì hắn đã tính tặng nàng vệ giáp mà lúc trước Chu Đại Quân đưa cho hắn nhưng hắn đã đem nó cho hai nàng Hạ Anh Vũ rồi, tuy rằng hai người là nữ nô của hắn nhưng Lý Hàn đối với người của mình thì không bao giờ keo kiệt.
Sau khi ban thưởng xong thì Lê Thái Bảo phất tay để cho các đệ tử tu luyện, gia tăng thực lực của mình.
Lý Hàn sánh vai với Lý Hồng Vân để về biệt viện của nàng, vừa đi thì Lý Hàn cũng tiện hỏi thăm Lý Hồng Vân về Long Hổ Bảng.
Theo như Lý Hồng Vân thì Long Hổ Bảng chính là do trưởng bối trong tông môn lập ra, Long Hổ Bảng được chia làm Long Bảng và Hổ Bảng. Long Bảng là nơi đề danh hai mươi người có thực lực mạnh nhất trong tất cả để tử chân truyền dưới trăm tuổi, còn Hổ Bảng thì cũng giống như Long Bảng nhưng trong phạm vi để tử nội môn và Long Hổ Bảng sẽ ba năm đổi một lần. Những người được đề tên trên Long Bảng và Hổ Bảng thì sẽ được tông môn trọng điểm bồi dưỡng, không những tài nguyên tu luyện sẽ nhiều hơn các để tử khác mà những người này còn được các cường giả lâu năm trông tông chỉ điểm tu luyện, vì vậy nên mỗi lần thi đấu tông môn đều sẽ vô cùng kịch liệt.
Không chỉ đệ tử trong tông xem trọng Long Hổ Bảng mà các tiền bối cũng vô cùng xem trọng vì Long Hổ Bảng được dùng để quyết định địa vị của các phong trong Thập Linh Tông. Phong nào được xếp thứ hạng càng cao thì tài nguyên và quyền uy trong tông sẽ cao theo vì vậy các phong chủ đều tạo điều kiện tốt nhất cho đệ tử phong mình tu luyện, để cho họ có thể chiếm được càng nhiều vị trí trong Long Hổ Bảng thì càng tốt.
Thập Linh Phong sau nhiều lần thi đấu tông môn chỉ chiếm hai vị trí trong Long Bảng nên mỗi khi đến thi đấu tông môn thì sắc mặt của Lê Thái Bảo luôn vô cùng kém vì đây là lúc hắn bị đám lão gia hỏa của các phong khác chọc tức. Điều này khiến Lê Thái Bảo vô cùng buồn bực nên hắn luôn muốn thay đổi tình huống như vậy nhưng vẫn luôn không có biện pháp nên hắn chỉ hi vọng vào Lý Hàn và Lý Hồng Vân mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]