Vào đêm, Lý Hàn cùng Bạch Tuệ Nương ở trong lương đình, tư niệm lẫn nhau nửa năm qua.
- Lý Hàn, chàng lâu như vậy không có tới thăm, ta... Ta còn tưởng rằng chàng không quan tâm ta nữa.
Bạch Tuệ Nương ôm chặt lấy eo hổ của Lý Hàn động tình nói.
Lý Hàn điểm nhẹ lên trán nàng một cái nói:
- Làm sao như vậy được, nữ nhân xinh đẹp như thiên tiên giống như nàng ta như thế nào lại không cần chứ, đây chẳng phải là tiện nghi cho nam nhân khác sao.
Lúc Lý Hàn nói lời này, khuôn mặt của hắn tràn đầy thâm tình khiến trong lòng Bạch Tuệ Nương cảm thấy cảm động, nàng liền đưa ra một quyết định.
- Lý Hàn, tối nay muốn ta đi, vạn nhất... Sau này lại phát sinh chuyện như vậy, ta sợ...
Bạch Tuệ Nương nhẹ vỗ về lồng ngực của Lý Hàn nói.
Lời nàng còn chưa nói hết, miệng của Lý Hàn đã đặt lên đôi môi của nàng, tận tình mút thỏa thích.
Thân thể của Bạch Tuệ Nương khẽ run lên, trở tay ôm lấy cổ của Lý Hàn, nhiệt liệt đáp lại.
Hai người vọng tình hôn môi một hồi lâu mới tách ra, không biết vì thiếu dưỡng khí hay là do xấu hổ mà trên mặt Tuệ Nương lúc này xuất hiện hai vết ửng đỏ, khiến nàng vô cùng kiều diễm. Lý Hàn cụng nhẹ đầu với nàng, thâm tình nói:
- Tuệ Nương, ta biết nàng lo sợ cái gì nhưng nàng yên tâm, có ta ở đây thì không ai có thể làm được gì nàng. Hơn nữa, ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819973/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.