Chương trước
Chương sau
Sau khi mọi người quyết định Lý Hàn sẽ trở thành đệ tử của tông chủ thì Lý Hàn lại lên tiếng, nói:

- Tông chủ, ngoài trừ trở thành đệ tử của ngài thì ta có thể bái một phong chủ khác làm thấy được không?

- Ồ, ngươi muốn bái một phong chủ khác làm thầy, vậy người đó là ai?

Lê Thái Bảo hiếu kỳ hỏi.

Chuyện một đồ hai sư là chuyện bình thường trên Linh giả Đại lục, ngay cả trong Thập Linh Tông cũng thỉnh thoảng xuất hiện trường hợp như vậy nên hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, đặc biệt Lý Hàn có nhiều thuộc nên bái nhiều sư là chuyện bình thường.

Nghe thấy Lý Hàn muốn bái thêm một người nữa làm sư thì các trưởng lão lại tiếp tục bắt đầu tranh chấp với nhau.

- Lựa chọn Kim Quang Điện của ta là sáng suốt nhất.

- Hỏa Diễm Phong của ta mới tốt nhất.

- Không, tham gia Thủy Lưu Các của ta đi.

........

- Các vị trưởng lão xin nghe ta nói, kỳ thật ta là một gã Linh dược sư!

Lý Hàn thấy mọi người nhao nhao thì bất đắc dĩ nói ra.

- Ngươi là Linh dược sư?

Chúng trưởng lão đều hoảng sợ nói ra, ngay cả Lê Thái Bảo thần sắc cũng động.

- Đúng vậy, ta là tam phẩm Linh dược sư, cho nên ta muốn bái làm môn hạ của Dược Phong, không biết có được hay không?

Lý Hàn nhìn Lê Thái Bảo hỏi.

- Không có khả năng, ngươi trẻ tuổi như vậy mà là tam phẩm Linh dược sư?

Phong chủ Dược Phong Chu Đại Quân nói ra.

- Vị trưởng lão này là?

Lý Hàn nhìn lão giả và khom người hỏi.

- Lão phu chính là phong chủ Dược Phong!

Chu Đại Quân đáp.

- Thì ra là sư phó.

Lý Hàn lúc này hành lễ với Chu Đại Quân.

- Chậm đã, ta vẫn không tin ngươi là tam phẩm Linh Dược sư nên ngươi không được gọi bậy.

Chu Đại Quân nghiêm túc nói.

Tuy Lý Hàn có các loại thuộc tính tinh khiết rất cao, đại biểu thiên phú tu luyện bất phàm, thế nhưng mà Chu Đại Quân lại không cho rằng Lý Hàn sẽ là Linh dược sư, huống chi là tam phẩm Linh dược sư, đây quả thực là hồ nháo.

Muốn trở thành một gã Linh dược sư, đầu tiên phải hiểu rõ đặc tính của các loại linh thảo, còn phải có hỏa thuộc tính, quan trọng hơn nữa là phải biết luyện đan. Hai điều kiện trước nhiều người có thể làm được, nhưng mà điều kiện cuối cùng người đạt được ít càng thêm ít.

Linh dược sư chú ý thiên phú luyện dược, hơn nữa tâm tính cũng tuyệt đối trầm ổn cứng cỏi.

Chu Đại Quân cho dù từ điểm nào cũng không thấy Lý Hàn là một tên Linh dược sư cả.

Muốn trở thành Linh dược sư, tốc độ tu luyện sẽ bị ảnh hưởng, do đó tiến giai sẽ chậm hơn nhiều, hôm nay Lý Hàn tuổi như vậy đạt tới Linh Hải Cảnh thất trọng thiên, có thể thấy được hắn bình thường là tốn nhiều thời gian cho việc tu luyện, vì vậy hắn kết luận Lý Hàn đang nói xàm.

Lý Hàn nghe vậy thì mỉm cười nhìn Chu Đại Quân nói:

- Sư phó không tin thì cho ta một phần linh thảo luyện Sinh Cơ Đan, ta có thể ở trước mặt mọi người luyện ra một lò.

Chu Đại Quân nhìn thấy Lý Hàn tự tin như vậy, trong nội tâm suy nghĩ:

- Chẳng lẽ kẻ này quả thật là Linh dược sư? Không có khả năng.

Chu Đại Quân không có cự tuyệt yêu cầu của Lý Hàn, phân phó một tên chấp sự mang linh thảo Sinh Cơ Đan và đan lô tới.

Tất cả mọi người nhìn qua cử động của Lý Hàn lần này tràn ngập nghi hoặc, cũng không có ai tin tưởng hắn thực sự là tam phẩm Linh dược sư cả.

Nhưng mà Lý Hàn rất nhanh khiến bọn họ biết suy nghĩ này của họ là sai lầm.

Trong đại điện Thập Linh Tông, một đám trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, cơ hồ tất cả ánh mắt toàn bộ đặt vào thân ảnh thẳng tắp ở giữa đại điện.

Dưới sự phân phó của Chu Đại Quân, rất nhanh có người mang dược đỉnh tới, còn có linh thảo luyện chế Sinh Cơ Đan.

Như Tăng Lực Đan, Dưỡng Khí Đan, Sinh Cơ Đan... Những đan dược thông thường này có cách điều chế ai cũng biết, nhưng mà người luyện chế được lại không nhiều.

- Tốt, mọi thứ đã chuẩn bị xong, để cho chúng ta nhìn xem thực lực tam phẩm Linh dược sư của ngươi thế nào, nếu như ngươi thực đạt tới tam phẩm, lão phu sẽ thu ngươi làm đồ đệ.

Chu Đại Quân vuốt râu nói.

Các trưởng lão đều háo hức nhìn xem Lý Hàn. Nếu Lý Hàn quả thật Linh Dược sư tam giai thì lần này Thập Linh Tông bọn họ đã thu được một tuyệt thế thiên tài rồi.

- Tiểu tử cả gan ở trước mặt tông chủ và các trưởng lão bêu xấu rồi.

Lý Hàn thi lễ với mọi người, sau đó bắt đầu luyện đan.

Lý Hàn đã là Tứ phẩm Luyện Đan Sư, nhưng mà hắn hiện tại không thể công bố thân phận này, bằng không sẽ làm người ta quá mức sợ hãi, trước hết nên cho người ta biết rõ hắn là tam phẩm Luyện dược sư, như vậy đã đủ cho người khác coi trọng rồi.

Bồng!

Một gốc linh thảo bị Lý Hàn ném vào trong dược đỉnh, một ngọn lửa nhanh chóng đốt lên.

Người trong nghề vừa ra tay thì biết được hay không.

Nhìn động tác của Lý Hàn, mí mắt của Chu Đại Quân liền nhảy lên, thần sắc hơi đổi, những người khác cũng tập trung vào động tác của Lý Hàn.

Linh thảo rơi vào trong dược đỉnh lập tức khô lại, vài giọt dược lực tinh hoa bị đề luyện ra.

Động tác của Lý Hàn không dừng lại chút nào, cầm một góc linh dược trên bàn ném vào trong dược đỉnh.

Rất nhanh trong đại điện tràn ngập mùi thuốc.

- Chu lão đầu, tiểu tử này thật sự là Linh dược sư!

Phong chủ Luyện Khí Phong có quan hệ tốt nhất với Chu Đại Quân lên tiếng nói.

Chu Đại Quân gật đầu đáp:

- Chỉ nhìn thủ pháp khống hỏa của hắn thì tuyệt đối không phải nhất phẩm Linh dược sư bình thường có thể so sánh được, tiểu tử này mới bao nhiêu ah, cho dù hắn không đạt tới tam phẩm ta cũng nhất định phải thu, thiên phú luyện đan của hắn còn khủng bố hơn ta vài lần, lúc trước ta lớn như hắn mới miễn cưỡng đạt tới nhất phẩm Linh dược sư mà thôi.

Chúng trưởng lão nhìn qua Lý Hàn đang luyện đan, thần sắc phức tạp, cũng không biết bọn họ suy nghĩ gì.

Nửa canh giờ sau, hai tay của Lý Hàn áp vào nhau, hét lớn một tiếng:

- Ngưng cho ta!

Bồng!

Dược đỉnh xuất hiện tiếng lộp bộp, tiếng tuy nhỏ nhưng trong đại điện yên tĩnh thì nó rất được chú ý.

- Hô, đan thành, thỉnh chúng trưởng lão xem qua!

Lý Hàn dùng tay lau mồ hôi trên trán, sau đó nhìn qua sáu viên đan dược trong dược đỉnh.

Tại sao là sáu khỏa đan dược, mà không phải mười khỏa?

Đó là do Lý Hàn cố ý làm vậy, hắn hiện tại cũng không muốn người ta biết tỷ lệ thành đan của hắn là trăm phần trăm, bằng không thì người khác chỉ sợ sẽ đối đãi hắn như quái vật.

Mặc dù một lần luyện thành sáu khỏa, nhưng mà cũng đủ làm mọi người ở đây phải hoảng sợ rồi, nhất là Ngũ phẩm Linh dược sư Chu Đại Quân.

Hắn tiếp nhận đan dược của Lý Hàn, xem tỷ lệ và ngửi hương vị, sắc mặt vui mừng hiện trên mặt.

- Tốt... Đan dược tốt, người rất tốt ah, về sau ngươi chính là đệ tử Dược Phong ta.

Chu Đại Quân nhìn Lý Hàn khen không dứt miệng.

- Đồ nhi Lý Hàn bái kiến sư phó!

Lý Hàn thừa cơ quỳ hành lễ trước mặt Chu Đại Quân.

Chuyện này làm Lê Thái Bảo và các trưởng lão hiện lên thần sắc kích động. Thuộc tính tinh khiết có thể đạt tới 70% xưng là thiên tài, mà đạt tới 80% xưng là tuyệt đỉnh thiên tài, như vậy đạt tới 90% có thể coi là thiên tài nghịch thiên, về phần đạt tới trăm phần trăm hoàn toàn có thể xưng là yêu nghiệt.

Thuộc tính tinh khiết đạt tới trăm phần trăm cơ hồ là mấy trăm năm thậm chí là ngàn năm khó gặp được một người, mà trước mặt có một kẻ như vậy, đã vậy còn là Linh Dược sư tam phẩm. Xem ra trời đã thương Thập Linh Tông họ rồi, thời khắc huy hoàng của tông họ sắp đến rồi.

- Được, Lý Hàn sau này sẽ trở thành đệ tử phong ta và Dược Phong. Nửa tháng đầu hắn sẽ ở lại Dược Phong học tập luyện đan, nửa tháng sau sẽ ở Thập Linh Phong tu luyện linh lực, Chu Đại Quân, ngươi không có ý kiến gì chứ?

Lê Thái Bảo nói ra.

- Theo như ý của Tông chủ!

Chu Đại Quân gật gật đầu đáp.

- Nếu như vậy, Lý Hàn ngươi theo Chu trưởng lão về Dược Phong trước đi. Mười lăm ngày sau, ta sẽ cho người đến dẫn ngươi đến Thập Linh Tông.

- Vâng ạ.

Lý Hàn cung kính đáp.

- Tốt, mọi người đều tán đi!

Lê Thái Bảo thấy mọi chuyện đã xong liền phất tay để cho mọi người giải tán.

- Đi thôi, theo ta quay về Dược Phong đi!

Chu Đại Quân phi thường hiền lành nhìn qua Lý Hàn nói.

Dược Phong tương đối ít đệ tử, đều bởi vì muốn trở thành một gã Linh dược sư điều kiện phi thường hà khắc, thiên phú cực kỳ quan trọng.

Hắn vốn nghĩ năm nay sẽ không tìm thấy đệ tử mới nào cho Dược Phong, nhưng không ngờ bây giờ có được một đệ tử thiên phú xuất chúng khiến hắn vô cùng vui vẻ, điều này có thể nói hắn không mừng như điên sao?

Lý Hàn hành lễ với mọi người, sau đó theo Chu Đại Quân rời khỏi đại điện

.......

Một ngọn núi linh khí sung túc, cây cối che trời.

Trong nơi này có từng tòa dược điền, từng gốc nhất giai đến tam giai linh thảo được gieo trồng trong đó, mùi thuốc nồng đậm làm cho người ta thoải mái.

Đây chính là Dược Phong trong thập phong của Thập Linh Tông.

Chu Đại Quân là phong chủ Dược Phong, đã là Ngũ phẩm luyện dược đại sư, đồng môn còn có hai Tứ phẩm Luyện dược sư, trong phong hắn còn có chín tên đệ tử, hôm nay cộng thêm Lý Hàn vừa vặn gom góp mười tên đệ tử.

Thân là phong chủ Dược Phong Chu Đại Quân cũng không dễ dàng thu đồ đệ, bởi vì hắn yêu cầu cực cao.

Hôm nay đệ tử duy nhất của hắn là Tứ phẩm Linh dược sư, hai năm trước trở thành đệ tử chân truyền của hắn, số còn lại là đệ tử của các sư đệ của hắn.

Hiện tại Lý Hàn được Chu Đại Quân thu làm đệ tử, việc này làm cho Dược Phong vốn bình tĩnh liền trở nên náo nhiệt lên.

Dược Phong cũng không phải rải rác mấy chục người, ở trên núi còn có hơn mười tên đệ tử ngoại môn cam nguyện làm dược bộc.

Bọn họ đều dốc lòng theo đuổi Linh dược sư, nhưng mà không phải ai cũng có thiên phú cả, đành phải ở lại Dược Phong hỗ trợ quản lý gieo trồng linh thảo, hy vọng ngày nào đó thần may mắn hàng lâm có thể được phong chủ hoặc trưởng lão chỉ điểm đôi chút, giúp cho bọn họ trở thành Linh dược sư, hoặc có thể làm tùy tùng của đệ tử nội môn nào đó cũng tốt, như thế liền có tiếp tiếp tục quan sát luyện đan, khiến cho chính mình lấy lợi ích.

Đại điện Dược Phong, mặc dù không có rộng rãi đại khí như ngọn núi chính, thế nhưng mà kiến trúc cũng thập phần trang nghiêm xa hoa.

Linh dược sư là chức nghiệp tôn quý nhất, các phong muốn đạt được đan dược, tự nhiên phải đi cầu Dược Phong, bọn họ cần luyện dược cũng phải trả giá, cho nên Dược Phong là phong giàu nhất trong các phong.

Chu Đại Quân ngồi ở chủ vị, hai bên là hai lão giả, tuổi chừng sáu bảy mươi, hai người đều là vẻ mặt vẻ đạm mạc.

- Sư huynh, nghe nói ngươi năm nay thu một gã đệ tử tốt?

Lão giả bên trái nhìn qua Chu Đại Quân hỏi.

Người này tên là Mộ Dung Bạch, Tứ phẩm Luyện dược sư, đệ tử của hắn nhiều nhất, có bốn người, mà người khác tên là Điền Kỷ Dũng, môn hạ có ba gã đệ tử.

Chu Đại Quân vuốt râu bạc trắng cười nói

- Đúng vậy, vốn ta cho rằng lần này không có kết quả gì, không ngờ lại phát hiện một thiên tài luyện dược, thành tựu của hắn sẽ không kém gì Dương An cả.

- Úc, có thể được sư huynh khen như vậy chắc là hiếm thấy, tương lai ta nhất định muốn gặp sư điệt này.

Mộ Dung Bạch khinh thường đáp.

Bộ dáng của hắn như vậy hẳn là sớm có oán niệm với Chu Đại Quân.

Nhớ ngày đó đệ tử Chu Đại Quân là Dương An, là hạt giống do hắn phát hiện trước, không ngờ cuối cùng lại bái làm môn hạ của Chu Đại Quân, chuyện này vẫn làm hắn khó chịu trong lòng.

Hôm nay Dương An đã là tứ phẩm Linh Dược sư, càng nói rõ ánh mắt của hắn chuẩn xác, thế nhưng mà vinh quang như thế toàn bộ thuộc về sư huynh của mình.

Hắn một lòng suy nghĩ bồi dưỡng một tên đệ tử khác áp đảo Dương An, đoạt lại vinh quang thuộc về hắn.

- Chuyện này không vội, đợi đến lúc thệ tông đại hội thì hắn sẽ bỗng nhiên nổi tiếng.

Chu Đại Quân đáp.

- Thệ tông đại hội? Sư huynh ngươi cảm thấy đệ tử ngươi mới thu có năng lực đó sao?

Nói chuyện lúc này là Điền Kỷ Dũng chọc miệng hỏi.

- Đến lúc đó sẽ biết!

Chu Đại Quân phi thường tự tin đáp.

Mộ Dung Bạch biến sắc, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì.

..........

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt là bảy ngày.

Trong bảy ngày này Lý Hàn thăm dò tình huống của Dược Phong.

Lúc này tất cả mọi người đã biết sự tồn tại của Lý Hàn.

Hắn thân là đệ tử thân truyền của phong chủ, thân phận tự nhiên cao hơn người khác một bậc.

Mặc dù như thế, Lý Hàn đối đãi những đệ tử trông coi linh thảo không có bày ra giá đỡ gì, những đệ tử kia cảm tình tăng nhiều với Lý Hàn, thường thường gặp một ít vấn đề luyện dược cũng hỏi Lý Hàn.

Những vấn đề luyện chế đan dược nhất giai như vậy, Lý Hàn tự nhiên cam tâm tình nguyện giúp bọn họ giải đáp.

Mặc dù vậy, những hành động của Lý Hàn trong mắt những người nhỏ nhen sẽ khác đi, khiến bọn họ vô cùng khó chịu.

Liễu Đông, một trăm năm mươi tám tuổi, hắn là đệ tử của Mộ Dung Bạch, đã sớm là tam phẩm Linh dược sư.

Vốn hắn sắp nhanh chóng đột phá lên Tứ phẩm Luyện dược sư, ai biết Dương An lại đột phá lên Tứ phẩm Luyện dược sư trước hắn, chuyện này làm cho hắn bị đả kích lớn, hơn nữa hắn làm người lòng dạ hẹp hòi, khí lượng vô cùng nhỏ nên tâm tính luôn không tốt, cho nên mấy chục năm gần đây không có luyện thành viên Tứ phẩm đan dược nào cả, chuyện này làm cho sư phó của hắn là Mộ Dung Bạch càng ngày càng thất vọng, ngược lại mang tâm tư đặt vào dạy bảo đệ tử mới.

Chuyện này chẳng khác gì hắn thất sủng.

Chuyện này khiến tính tình của hắn đại biến, thường xuyên lấy đệ tử ngoại môn ở chung quanh ra hành hạ, hơi không vừa mắt càng quyền đấm cước đá nên việc Lý Hàn đối xử tốt với các đệ trông coi linh thảo trong mắt Liễu Đông chẳng khác nào Lý Hàn đang ngang nhiên chống đối hắn, khiến hắn rất không thích sư đệ mới nhập môn này. Vì vậy hắn muốn ra oai phủ đầu với Lý Hàn, để cho Lý Hàn biết rằng trong Dược Phong, hắn là đại sư huynh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.