Tiêu Hoàng bắt đầu tấn công vào hành lang cơ quan.
Thân hình Tiêu Hoàng động, khinh phiêu tiến nhập hành lang, thân pháp của hắn cực kỳ linh động, tốc độ của mấy đồng nhân quá chậm, căn bản không thể dính vào một chéo áo hắn.
50 thước, 60 thước, 70 thước!
Bước chân Tiêu Hoàng đột nhiên chậm, phía trước chính là đồng nhân Linh Hải Cảnh viên mãn, đối với hắn mà nói là khảo nghiệm to lớn! Hắn am hiểu nhất thân pháp, nhưng trong khu vực thu hẹp như vậy lại căn bản không thể tránh hết!
- Tiêu Hoàng, có phải sợ rồi hay không?
Ninh Thiên Vũ cũng không chịu thương quá nặng, trải qua điều tức đơn giản, hắn đã khôi phục hơn phân nửa, lập tức cười lạnh, âm dương quái khí đối với Tiêu Hoàng.
Tiêu Hoàng sao cam lòng thua Ninh Thiên Vũ, lập tức bắt đầu vọt tới trước.
Thình thịch! Thình thịch thình thịch! Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch!
Đối mặt với lực lượng Linh Hải Cảnh viên mãn đáng sợ, cho dù thân pháp của Tiêu Hoang có nhanh tới cỡ nào cũng lập tức bị thương nặng, vẻn vẹn chỉ đi tới năm thước đã bị đồng nhân cuồng oanh, phun máu ngã xuống đất.
Du Đông Hành ấn ngừng cơ quan, nói:
- Cũng không tệ lắm, quá quan!
Với ánh mắt của hắn, tự nhiên đó có thể thấy được Tiêu Hoàng chịu thiệt ở nơi nào.
Kế tiếp là Tiêu Chiến, tiếp theo là Dương Khiết, Lâm Ngọc Giản, Lam Kiếm Nhân, Lý Hàn, Dương Lâm và cuối cùng là Lâm Tử Phi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819856/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.