Lý Hàn cúi đầu hôn lên mặt nàng: mắt nàng, mũi nàng rồi đến đôi môi nàng. Sau đó hắn chuyển xuống thân thể nàng, hắn hôn lên xương quai xanh tinh xảo rồi đến cặp ngực khủng bố của nàng. Cặp ngực nàng vô cùng tuyệt hảo, mặc dù là đang nằm nhưng nó vẫn ngạo nghễ đứng thẳng như hai ngọn núi, theo hơi thở của nàng mà nó phập phồng lên xuống khiến cho Lý Hàn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Dưới sự kích động, hai tay của hắn không nhịn được mà duỗi tới bộ ngực cao vút của nàng. Ngay khi tay hắn vừa đặt trên ngực nàng thì hắn liền lập tức cảm nhận được sự mêm mại và độ đàn hồi tuyệt hảo vô cùng. Nếu không tự mình sờ thì không ai có thể có thể tưởng tượng được rằng da thịt trên cặp tuyết phong cao vút của Lâm Nhược Thủy lại mềm mại và nhẵn nhụi đến như thế. Hơn nữa tựa hồ như cực kỳ bóng loáng, hoặc giả có thể nói là một khối dương chi bạch ngọc, ôn nhuận bóng loáng, đã vậy không ngờ còn rất co dãn nữa. Cái loại cảm giác mềm mại co dãn như những sợi xúc tua này khiến cho hắn như say như dại, hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, quả thực là rất mất hồn mà!
Hai tay của hắn không tự kìm hãm được thoáng dùng chút lực, đem cái hai khối cực đại cao vút ấy vuốt ve thành trăm hình bách quái, chỉ có như vậy thì mới có thể tận tình thổ lộ hết ngọn lửa trải dài trong nội tâm hắn!
- Ah.........
Dưới sự vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819725/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.