Ba ngày sau thì ngoài trừ hắn có thể khiến tam nữ chung giường thì không có gì đặc biệt xảy ra cả. Hắn tỉnh dậy từ một cơn mây mưa với ba nàng đêm qua, lúc hắn tỉnh dậy thì các nàng đã đi hết rồi. Hắn mặc quần áo vào rồi đi rửa mặt, sau đó hắn đi ăn để lấp đầy cái bụng trống không của mình. Ăn xong thì hắn đi săn linh thú để nhanh chóng lấp đầy các kinh mạch của mình, hắn nhanh chóng chạy đến khu rừng trước trấn để bắt đầu đi săn. Hắn đi săn từ sáng cho đến chiều tà thì hắn mới dừng lại, chuyến đi này hắn săn được ba con Luyện Mạch sơ kỳ, năm con Luyện Huyết hậu kỳ. Chuyến đi này giúp hắn lấp đầy hai mươi kinh mạch, hắn tính đi săn tiếp thì thấy trời bắt đầu tối rồi nên dọn dẹp về nhà. Vừa về đến nhà thì bị Tạ Ngọc Hân chặn đường, hắn nhìn nàng nói:
- Mợ hai, người chặn đường con làm gì?
- Không có gì, chỉ là ta muốn báo cho con biết là ngày mai con hãy cùng đi với ta.
Tạ Ngọc Hân nói. Lý Hàn thắc mắc:
- Đi đâu? Mà sao lại cần đến con?
- Đi qua trấn kế bên để kiểm tra cửa tiệm của Lý gia ở bên ấy. Còn việc nhờ con đi cùng là ta lo sẽ bị trúng chiêu lúc trước nên ta cần một người có thể bảo vệ ta nên ta nghĩ đến con.
Lý Hàn nghe vậy gật đầu, nói:
- Con biết rồi.
- Ừm, vậy sáng mai chúng ta xuất phát. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819582/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.