Hoàng Tung sơn mạch là một bảo khố to lớn, nào là linh thảo dị quả trân quý, các mỏ kim loại quý giá, ngoài ra còn có thịt linh thú thập toàn đại bổ có tác dụng không dưới linh dược đang chờ người đến khai thác nhưng muốn khai thác những linh thảo, khoáng sản, linh thú này thì ngoài có thực lực mạnh mẽ ra thì cần có thiên đại vận khí. Hai người đi cả ngày cũng là không có chút thu hoạch nào, khi màn đêm buông xuống, bọn họ tìm sơn động sạch sẽ đi vào, đốt lửa đuổi đi giá lạnh. Lý Hông Vân xấu hổ còn chưa tiêu nên không mở miệng nói chuyện với Lý Hàn.
Lý Hàn thấy vậy liền vui lòng thanh tĩnh, tựa trên vách đá nhắm mắt lại điều tri thương thế trong người, vì thân thể hắn mới khôi phục có năm phần nên hắn phải nắm chặt thời gian để có thể hồi phục nhanh chóng nếu han91 không muốn làm mồi trong miệng thú nên hắn không có tâm tư đi quan tâm tới vị đại tiểu thư ở kế bên mặc dù tiểu thư này rất đẹp.
Nhìn bộ dáng Lý Hàn nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng Lý Hồng Vân không nhịn được lại bốc lửa ( Phụ nữ đúng là khó hiểu)
Chính mình lớn lên rất xấu sao? Tên khốn kiếp này không ngờ cũng không nhìn nàng, mà là nhắm mắt lại! Phải biết rằng Thập Linh Tông có bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt vây quanh nàng, chính là cùng nàng nói chuyện một câu nói cũng sẽ vô cùng hưng phấn, hiện tại Lý đại tiểu thư an vị ở bên người, tên khốn này cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/106997/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.