Lữ Mông cũng minh bạch ý đồ của Trình Dục mà vắt ó tìm kế:
- Thấm thủy một đường ước chừng có một vạn binh mã bọn chúng xây tạisườn núi cứ điểm không cao nước chảy cũng không thấp nếu như không phảibất ngờ bị thám thính của bọn chúng phát hiện thì tin tức hành quân cũng không dễ bị bạo lộ, có lẽ quân ta cũng có thể liều mạng một phen.
Trương Lãng sáng ngời hắn sau khi nghe được lời nói đó thì có hi vọng.
Chỉ có Quách Gia là híp mắt lại hai tay không ngừng vê vào nhau.
Trình Dục nhíu mày không tin nói:
- Chiếu theo ý của ngươi Thấm Thủy phòng thủ không sâm nghiêm bằng Chương thủy?
Lữ Mông cũng cung kính nói:
- Đây là từ phía của thuộc hạ.
Trương Lãng trầm tư nửa ngày sau đó chậm rãi nói với Quách Gia:
- Phụng Hiếu ngươi thấy sao
Quách Gia phiêu diêu nói:
- Chương Thủy chính là cửa hông của hai đạo, nếu như không phải trong đó có lừa dối thì phải có chỗ dựa vào, cho nên chúa công ngàn vạn lầnkhông được cấp tiến.
Trương Lãng gật đầu đồng ý:
- Không sai, cùng ta suy nghĩ không mưu mà hợp, chỉ sợ đây là kế dụ địch của Tư Mã Ý muốn ta mang trọng binh ra, sau đó tụ hợp mà diệt.
Trình Dục bỗng nhiên lóe lên linh quang:
- Nếu như muốn bao vây tiêu diệt quân ta không có đại lượng đội ngũ điều động thì tất cả chỉ là nói suông mà thôi. Tất nhiên muốn điều động binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774619/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.